“…Anh.. đau… đau quá…” Đổng Kỳ Minh như làm nũng vừa khóc vừa nói.
Lý Khánh Vân không trả lời, một đường sáp nhập trừu xuất, động tác vừa nhanh mà mãnh liệt, vừa chậm rãi từ tốn. Nơi hai người kết hợp dần dần có chút ướt át, Đổng Kỳ Minh biết rõ thứ ươn ướt kia là tinh dịch của anh, nhưng nói gì thì nói, thứ kia cũng ít nhất làm hậu huyệt khô khốc của cậu có thể ra vào thuận lợi hơn rất nhiều.
Nhưng không biết vì sao nữa… nơi bị sáp nhập của cậu lại càng ra sức kẹp chặt đối phương, ma sát phát ra âm thanh dâm mỹ, làm mặt cậu càng lúc càng đỏ hơn.
Một lần lại một lần bị sáp nhập, bị đĩnh đến nơi mẫn cảm, Đổng Kỳ Minh hàm trứ lệ, cảm giác thân thể của chính mình không thể khống chế mà co rút lại, thứ kia lấp đầy trong bụng khiến cho bên trong cậu đau đớn, nhiệt triều dâng lên, cảm giác vừa thoải mái lại vừa tê dại.
Không biết là qua bao lâu, khi cậu hồi thần lại mới phát hiện bản thân cư nhiên chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã bắn tinh, bạch ngân loang lổ dính cả trên ngực bụng Lý Khánh Vân.
“Thật nhanh” Lý Khánh Vân khẽ cười.
Đổng Kỳ Minh có chút ủy khuất, vừa xấu hổ vừa giận dữ gào lên “Anh lúc nãy cũng bắn trong miệng người ta…”
“…Hương vị thế nào?” Lý Khánh Vân diện vô biểu tình hỏi, thuận thế hung hăng đĩnh vào một cái, khiến hốc mắt Đổng Kỳ Minh lại bắt đầu đỏ lên, thắt lưng cũng truyền đến từng đợt rung rẩy, đồn bộ co rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-chi-nay-mot-lan-luyen-ai/63682/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.