Chuyển ngữ: Mic
Buổi chiều ánh nắng đỡ gay gắt, là thời điểm tốt cho việc buôn bán, dòng người trên phố qua qua lại lại không ngừng.
Thái thường thiếu khanh cưỡi ngựa bát phố, người mặc quan phục cổ áo đỏ rực, diện mạo tuấn tú, thu hút đông đảo ánh mắt của bách tính xung quanh.
Nhưng đội binh sĩ theo sau hắn thì lại trông có chút thấp thỏm bất an.
Vừa thả phạm nhân chạy mất, còn chưa biết thành chủ sẽ xử lý thế nào nhưng hắn vẫn có thể ung dung lượn tới lượn lui như vậy khiến nhóm binh sĩ đưa mắt nhìn nhau, khóc không ra nước mắt.
Còn chưa đi được bao xa thì phía trước đã có một đội binh sĩ tiến đến giải tán đám đông, mở ra một con đường, lập tức đã tới ngay trước mặt.
Thứ sử Mặc thành cưỡi ngựa chạy tới, “Thiếu khanh đại nhân, hữu lễ.”
Tức Mặc Vô Bạch nhấc tay hành lễ: “Thứ sử làm gì ở đây thế?”
Thứ sử không trả lời, giơ cao tay, binh sĩ đằng sau đồng loạt xông lên, bao vây xung quanh Tức Mặc Vô Bạch, đao kiếm chực chờ.
“Thiếu khanh đại nhân tự ý thả phạm nhân, vi phạm pháp luật, lập tức áp giải chờ thẩm vấn.”
Binh sĩ sau lưng Tức Mặc Vô Bạch sợ đến độ ngay lập tức quỳ rạp xuống đất nhận tội, nhưng hắn thì đủng đà đủng đỉnh xoay người xuống ngựa, cười nói: “Chẳng qua là dăm câu ba lời thị phi mà thôi, thả hắn cũng chính là cho hắn cơ hội để sửa sai.”
Thứ sử trước giờ luôn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thanh-xuan-long/3399048/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.