Chuyển ngữ: Mic 
Gió cát dữ dội càn quét suốt mấy ngày vào lúc rạng sáng thì ngừng. Sau khi trời sáng, thời tiết lập tức chuyển tốt, không còn âm u, vầng dương còn ló dạng. 
Sư Vũ dậy rất sớm, tỳ nữ thiếp thân Túc Diên tiến vào hầu hạ, câu đầu tiên nàng đã hỏi: “Vị cháu trai kia của ta ngủ ngon không?” 
Túc Diên có chút buồn cười, nhưng sực nhớ hiện tại hãy còn trong thời gian để tang thì liền vội vàng nghiêm sắc mặt: “Nghe nói dậy còn sớm hơn thành chủ đấy ạ.” 
“Phí tâm phí sức như vậy, thật không hổ là tâm phúc tri kỷ của hoàng đế.” Sư Vũ nói chuyện trước giờ luôn nhẹ nhàng, ngay cả vẻ trào phúng trong ngữ khí của nàng cũng vì vậy mà giảm bớt. 
Túc Diên dìu nàng ngồi xuống trước bàn trang điểm, cầm lược định chải tóc cho nàng, nhưng đã bị Sư Vũ ngăn lại. 
“Việc này không vội, trước tiên em thử nghĩ cách xem. Lát nữa phải tới trước mộ phần phụ thân để tế bái, mấy ngày nay nước mắt ta sớm đã cạn rồi, nhưng trước mặt mấy vị thân tộc đó không khóc không được.” 
“Chuyện này…” Túc Diên nghiêm túc suy nghĩ rồi bỗng vội vội vàng vàng ra khỏi phòng, lát sau lúc quay lại, nàng ấy bí bí ẩn ẩn lấy ra mọt cái túi nhỏ từ trong tay áo kín đáo đưa cho nàng: “Nếu như thành chủ khóc không được, vậy thì liền lẳng lặng dùng thứ này để hơ mắt.” 
Sư Vũ mở túi, nét mặt cứng đờ. 
Đó là một túi hoa tiêu giã nhuyễn… 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thanh-xuan-long/3399044/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.