"CỘC… CỘC… CỘC…"
Tiếng gõ cửa vang lên nhịp nhàng vang vọng khắp căn phòng ngủ khiến người thiếu nữ ngồi trong chăn dần tỉnh giấc. Tiếp sau đó, cánh cửa được mở ra với bóng dáng một người đàn ông cao lớn bước vào.
Mộ Phong tiến từng bước đến chiếc giường trước mặt, Phi Tuyết khi này cũng đã ngồi bật dậy, vẻ mặt tuy còn vương vấn sự thèm ngủ nhưng não bộ đã đủ tỉnh tảo để nhận biết người đang đi đến là chú. Chẳng biết là do đầu óc còn mụ mị hay vì cặp mắt vẫn còn nhoèn đi vì ghèn mà cô nhận thấy rằng chú Mộ Phong hôm nay bỗng điển trai một cách kỳ lạ. Phi Tuyết còn cảm tưởng người vừa xuất hiện phải chăng là một vị bạch mã hoàng tử bước ra từ các câu chuyện cổ tích.
Ngay lập tức, Phi Tuyết lắc lắc đầu xua đi dòng suy nghĩ vừa rồi, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy nó thật sai trái trong tình cảnh của cô.
"Cháu sao thế? Đầu cháu nhức ở chỗ nào sao?"
"À dạ! Cháu không sao? Sáng sớm nên đầu óc hơi mơ hồ. Mà chú có chuyện gì muốn nói với cháu sao ạ?"
Mộ Phong mỉm cười gật đầu, anh nói tiếp:
"Hôm nay chú có chút thời gian vào buổi sáng nên là hai chúng ta đi thắp nhang cho mẹ cháu được chứ!"
Phi Tuyết vừa nghe đến mẹ mình thì lồng ngực liền thắt lại đau nhói. Chỉ thấy cô gật mạnh đầu rồi nhanh chóng bước vào nhà tắm.
Dùng xong bữa sáng bà Lan Hoa đã chuẩn bị từ trước, Mộ Phong lấy chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tam-nhat-y-mot-doi-vi-em/2675801/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.