“Cô thông suốt rồi chứ! Tôi để đàn em của mình mặc lại trang phục của ***** **** rồi đóng giả làm hắn. Và… mọi chuyện sau đó diễn ra y hệt suy tính của chủ tịch Phong.” - Tên đại ca nhanh miệng xen vào.
“Nhảm nhí hết sức! Tôi chỉ gọi đại thôi! Còn bộ trạng phục khác cà vạt gì đó nghe mới vô lý làm sao! Lỡ như hôm nay người ta đeo lộn cà vạt thì sao?”
“Đến giờ mà cô vẫn chối cãi sao? Bọn tôi đã chia nhau quan sát hết rồi. Ngay sau khi đàn em của tôi mặc lên trang phục nhân viên của ***** ****, tôi đã kêu cậu ta đứng xa cô nhất có thể. Thế quái nào khi thấy con bé Tuyết say xỉn, cô lại không gọi một bạn nhân viên nào ở gần đó mà lại dáo dác nhìn xung quanh, rồi sau đó chỉ định đúng ngay nhân viên có chiếc cà vạt khác hoa văn? Lúc đó có tận ba bạn nhân viên chỉ đứng cách cô hai bàn tiệc, trong khi đàn em của tôi lại đứng cách cô gần cả nửa khán phòng. Chuyện này… cô giải thích như thế nào đây ta? Tôi và đàn em có chụp hình lại hết nên đừng có biện lý do là cô không thấy. Không đáng tin đâu! HAHA”
Vừa nghe mà gương mặt Hồng Trà vừa trưng ra sự bàng hoàng phan lẫn thất vọng, cổ họng nghẹn ứ lại, không phản bác thêm được gì. Tuy nhiên có một điều mà cô vẫn không hiểu, đó là tại sao Mai Lệ lại có mặt ở đây. Nhìn qua cũng đều thấy rằng ***** **** và Mai Lệ vừa thác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tam-nhat-y-mot-doi-vi-em/2675775/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.