Phòng VIP của bệnh viện tuy rằng diện tích không nhỏ nhưng trong một lúc cũng không thể chứa rất nhiều người. Triệu Thâm ngồi ở bên giường bệnh, chỉ cảm thấy đâu đâu cũng có bóng người tối om, bọn họ bàn luận chuyện trên trời dưới biển, cái gì di chúc, bất động sản, cổ phiếu, quỹ ủy thác, những chuyện này hắn đều hiểu được nhưng không muốn nghe.
Người phụ nữ nằm trên giường bệnh quả thật tiều tụy nhưng vẫn có thể nhìn ra được bà đã từng rất xinh đẹp. Mỹ nhân có già đi da mặt có nhăn nheo nhưng cốt cách đường nét gương mặt vẫn hoàn mỹ, mưa gió không tổn hại. Đây là lần đầu tiên Triệu Thâm thấy bà suy yếu như vậy, quanh năm suốt tháng uy nghiêm chỉ còn sót lại trên mặt hai vết nhăn nơi mi tâm hằn sâu theo năm tháng, thần thái như nến tàn trong gió.
Nhìn thấy bà nói từng câu càng ngày càng không rõ, Triệu Thâm thở dài, nói với những người khác: “Mẹ tôi đã mệt mỏi, hãy để cho bà nghỉ ngơi đi. Có chuyện gì tôi đều có thể toàn quyền xử lý.”
Người phụ nữ dùng hết khí lực gật đầu, người người đều nhìn bà. Người phụ nữ suy nhược bất kham này lúc trước đã từng nắm giữ quyền lực tuyệt đối, làm cho bọn họ đều phải cúi đầu nghe theo.
Triệu Thâm lạnh lùng nhìn bọn họ rời đi. Bọn họ mỗi một người đều có biểu tình nham hiểm, ánh mắt cảnh giác, nếu như đến gần e rằng có thể nghe thấy được hơi thở dục vọng vĩnh viễn không bao giờ thoả mãn. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tam-chi-cach/1897695/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.