Sau khi trở về, Chu Duật Minh phát hiện mình được tự do hơn rất nhiều. Lúc trước Triệu Thâm quyết sẽ không cho cậu đi ra ngoài một mình, sau mấy lần chạy trốn thất bại thì càng trầm trọng thêm, canh phòng nghiêm ngặt theo dõi cậu rất sát. Hiện tại những tên vệ sĩ đáng ghét đã đi hết, đám người giúp việc cũng đổi thành người làm công theo giờ, trong căn nhà to lớn đột nhiên chỉ còn lại có hai người bọn họ.
Lúc trước cậu bị giam cầm như cá chậu chim lồng, lòng không cam, tình không nguyện là tù binh, từ nay về sau cậu sẽ làm cái gì?
Ánh nắng sáng sớm chiếu vào cửa sổ mềm mại như kim sa. Chu Duật Minh đứng ở trong phòng bếp, không yên lòng dùng máy đánh trứng cùng bữa sáng tranh đấu. Rất lâu rồi cậu chưa làm cơm, trù nghệ hoang phế đến không dùng được, đầu óc hoàn toàn loạn. Một bên ngơ ngơ ngác ngác nghĩ nước tương cũng không có, khi ra ngoài phải nhớ mua, một bên khác thì thanh tỉnh đối với mình cười lạnh.
Mấy ngày trước cậu còn tâm tâm niệm niệm muốn chạy trốn, ở bên người này thêm một khắc cũng chỉ có dằn vặt, ngày hôm nay lại đứng ở chỗ này chăm chú suy nghĩ mà chuẩn bị bữa sáng cho hắn.
Tối hôm qua chơi đùa quá ác, hai người cứ quấn lấy nhau mãi đến tận rất khuya mới xong. Giờ khắc này cái kia của cậu ủ rũ mềm không thể nói, hậu huyệt vẫn còn mềm nhũn, sờ một cái còn có thể chảy ra nước. Mặt Chu Duật Minh đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tam-chi-cach/1897689/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.