—Chiến Thần bảo hộ, Minh Hà bất tử
Thương Sơn thây phơi vạn dặm—
—Chiến Thần bảo hộ
Thần dân của ta
Bình yên thoát vây—
—Chiến Thần bảo hộ, kinh qua tử lộ
Bắc Thần nhất tộc, nợ máu trả máu—
Huyết quang xông thẳng lên trời... Trong máy bay, cô gái đang nhắm mắt dưỡng thần bỗng nhiên choàng tỉnh.
Cô nàng tóc ngắn bên cạnh thấy thần sắc cô có phần lạ thường liền hỏi một câu: "Lại là giấc mơ kì quái kia?"
Dạ Mị gật đầu, xoa xoa mi tâm, chuyện đó cô cũng không bận tâm nhiều.
Cô khuôn mặt lãnh tuyệt, tinh xảo như búp bê sứ bày trong tủ kính, lúc yên tĩnh như thiên thần đơn thuần thanh khiết, nhưng trong đôi mắt mị hoặc nhân tâm có một chút ý vị bất phân thiện ác khiến người ta phải ớn lạnh.
Máy bay lướt nhanh qua những đám mây, các cô vừa mới làm xong nhiệm vụ, bây giờ đang trở về nhà...
Giấc mộng kì quái kia khiến sắc mặt Dạ Mị hơi tái xanh, cô nhìn về phía cô nàng tóc ngắn, lãnh đạm hỏi: "Lão đại, còn chưa về tới nơi sao?"
Cô nàng tóc ngắn được xưng là 'lão đại' liếc nhìn cô một cái, cười khanh khách: "Quý cô Dạ Mị xinh đẹp, chúng ta còn 30 phút nữa mới bay qua biển, trước mắt phi cơ còn đang bay trên khu vực Tam giác Bermuda."
Dạ Mị thong thả quét mắt nhìn cô nàng một cái: "Chú ý cách dùng từ!"
Khoé miệng lão đại giật giật, cất cao giọng, hùa theo lạc thú của người kia: "Quý cô Dạ Mị khuynh thành khuynh quốc, xinh đẹp như thiên tiên, xin cô dừng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/230361/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.