Cửu Hồn không trả lời, chỉ phun ra ba chữ: "Ả mắng ngươi."
Dạ Mị hiểu ra, người trong miệng hắn là Lục Oản Oản.
Dạ Mị tỏ vẻ không sao cả nhún vai, lạnh lùng nói: "Không sao, ả hận ta mắng ta là chuyện bình thường, loại người như ả trong lòng ta không có chút phân lượng nào, ta vốn lười để ý. Ngươi không cần đi, hơn nữa Tả Dực Vương kia không phải nhân vật dễ đối phó, rất nguy hiểm."
"Hắn không phải đối thủ của ta." Cửu Hồn nói, cho thấy bản thân không lo lắng về Kiêu Khâm.
Dạ Mị liếc mắt nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: "Nhưng ta không mong ngươi mạo hiểm vì một người không tạo ra nguy cơ gì, không đáng. Mục tiêu của ta vốn dĩ không phải Lục Oản Oản, suy cho cùng ta còn phải cảm ơn ả cho ta một lý do hợp lý, hơn nữa có thể khiến kế hoạch thuận lợi như vậy. Hơn nữa, vì ả đã được cứu về, kế hoạch của chúng ta sẽ càng thêm thuận lợi."
Trong lúc đối thoại, đám người Kiêu Khâm đã sớm đã chạy xa.
Cửu Hồn lập tức trầm mặc, lại vì nàng nói không muốn để hắn mạo hiểm, trong lòng có một tia sung sướng, chỉ là trên mặt không thể hiện chút nào, lui về sau lưng Dạ Mị.
Lư Tương Hoa nhìn Dạ Mị, mở miệng hỏi: "Dạ Mị cô nương, kế sách của chúng ta vậy là thành công rồi? Ngài nói xem bọn họ có nhìn ra manh mối không?"
Dạ Mị lạnh lùng nói: "Nếu đã dùng thủ đoạn như vậy mà bọn họ vẫn phát hiện được manh mối, thì ta đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/1028406/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.