"Vậy à?" Bắc Thần Tà Diễm nghe vậy, trong mắt xẹt qua vài phần hứng thú.
Ngưng mắt quét về phía binh sĩ, chậm rãi hỏi: "Cho nên, bọn họ đang ở đâu?"
Binh sĩ vừa nghe hắn nói vậy, không nhịn được run rẩy như lá rụng trong gió thu, lắp bắp nói: "Ở... Ở trong thành!"
Trong lòng hắn cũng cảm thấy đầu óc một nhà tri phủ hình như không bình thường, cũng không nhìn xem điện hạ là ai, ngay cả bệ hạ cũng đã từng bị điện hạ một chân đá từ trên long ỷ xuống, huống chi là một giám quân triều đình phái tới.
Một giám quân thật sự dám xử trí điện hạ sao?
Nhưng mà, nếu bệ hạ đã phái vị này giám quân tới, có phải là vì vị giám quân này thật sự có chỗ hơn người?
Binh lính giống như một diễn tinh, suy diễn ra rất nhiều thứ ở trong lòng.
Bắc Thần Tà Diễm quét mắt Dạ Mị nhìn một cái, trên gương mặt tuấn mỹ tà ma mang theo ý cười vân đạm phong khinh: "Dạ Mị cô nương muốn cùng Diễm đi xem mấy kẻ không biết sống chết đó làm trò hề hay muốn nghỉ ngơi trước?"
Dạ Mị hai ngày này chưa được nghỉ ngơi tử tế, theo lí nàng cũng nên đi nghỉ ngơi.
Nhưng nghe tri phủ tới để đòi công đạo, nàng thật sự muốn đi nhìn sắc mặt một nhà đó xem sao.
Nàng gật đầu, lạnh lùng nói: "Ta muốn đi xem!"
"Mời." Bắc Thần Tà Diễm tránh qua một bên, dáng vẻ cực kì tôn kính.
Khiến cho Ngọc Vĩ và binh sĩ kia đều khẽ meo meo nhìn Dạ Mị thêm một cái, đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/1028378/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.