Edit: Tình
Beta: Lãnh Dạ
“Có đuổi theo không? Có đuổi theo không?” Tiểu Hoa liên tiếp quay đầu nhìn lại.
Bốn bóng người màu đen chạy trốn trong rừng trúc ban đêm, gió đêm phất qua, biển trúc lay động vang lên những tiếng thanh thúy, nện bước chạy trốn chưa từng dừng lại.
“Giống như không có đuổi theo, vừa mới phía sau vẫn thấy người, nhưng dần dần tựa hồ biến mất rồi.” Thằng nhóc quỷ tuy rằng vóc dáng nhỏ nhất nhưng trong 4 người chúng ta thì hắn vẫn là Nhất Trọng Môn Nhất Tịch, là người có võ công giỏi nhất trong chúng đệ tử Nhất Trọng Môn, cũng là người có khả năng nhất cảm nhận được phía sau chúng ta có người đuổi theo hay không.
“Lập tức đi ra.” Chạy một đường, xuyên qua rừng trúc đã có thể mơ hồ nhìn thấy ánh trăng phản chiếu trên Lệ Tích hồ, như một mặt gương phẳng lặng nhu hòa mà lại yên tĩnh.
Xuyên qua một mảnh rừng trúc xanh biếc, sau đó bốn người chúng ta đi đến bên chiếc hồ rộng lớn, cỏ xanh nhạt mềm mại lộ ra hương bùn đất thản nhiên, hạt sương sớm nho nhỏ giấu phía dưới mặt cỏ mang đến cảm giác thanh lương ướt át.
Từng đợt gió mát phất qua Lệ Tích hồ, hơi thở thanh lương sạch sẽ nhất thời làm cho tinh thần con người ta rung lên.
“Gió mát thật thoải mái a, Cửu Trọng Môn không hổ là thánh địa của Thánh Môn, mặc kệ là cái gì cũng đều đẹp như thế.” Tiểu Hoa mở to mắt nhìn bốn phía, một bộ dáng đầy hưởng thụ.
Bên hồ trống trải, Lệ Tích hồ một mảnh ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616665/quyen-5-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.