“Sớm biết phiền phức như vậy sẽ không cùng bọn họ đi ra.” Ngồi ở phía sau, Bộ Phong Trần cùng ta cưỡi một con ngựa, sau khi tuấn mã của hắn bị tên bắn trúng không thể cưỡi được nữa, nam nhân liền tự chủ nhảy lên ngựa của ta, cũng đoạt đi dây cương nguyên bản nắm trong tay ta.
Cũng không quản những người khác, Bộ Phong Trần lập tức giục ngựa mang theo ta chạy vào trong rừng.
“Ngươi chỉ biết bảo vệ thân thể Phong Vô Cấu không bị người khác thương tổn, lại không biết địa vị của Phong Vô Cấu ở hoàng cung Phong Nguyệt quốc có bao nhiêu khó xử.” Có thể suy ra Bộ Phong Trần căn bản không quan tâm cuộc sống của Phong Vô Cấu ở hoàng cung là cái dạng gì.
Bộ Phong Trần nói: “Ta chỉ nghĩ Phong Vô Cấu là một hoàng tử bình thường thôi, ngươi cảm thấy hai mươi năm qua ta ở nơi nào? Hai mươi năm qua ta đều ngủ say trong cơ thể để tu hành, chưa từng hỏi qua việc thế gian và việc của Thánh môn, hiểu biết về Phong Vô Cấu cũng chỉ là qua những mảnh trí nhớ vỡ vụn mà thôi.”
Nói như vậy, giả nhân giả nghĩa có gần hai mươi năm không nắm thân thể này trong tay?
Bộ Phong Trần tiếp tục nói, lời nói của nam nhân bình thản lại lộ ra một tia khiến người ta không rõ ý tứ hàm xúc trong đó.
“Lúc mới gặp ngươi là một giây sau khi ta tỉnh lại.”
Là lúc nào, là lúc ta đột nhiên té xỉu khi đang cùng Bộ Phong Trần lưu lạc phàm trần hay sao?
Dị biến ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616649/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.