Còn chưa kịp ở lại Thánh môn qua hai ngày, đã phải về lại thế gian.
Mà lúc này đây trở lại thế gian có ý nghĩa đối với ta và đối với Bộ Phong Trần có bất đồng tương đối lớn.
Trên thế giới này rốt cuộc còn có bao nhiêu kinh hỉ cho ta chứ? Đầu tiên, nhảy xuống vách núi rồi chơi trò Tá Thi Hoàn Hồn, sau đó ở Thánh môn ngẫu nhiên gặp được tên yêu nghiệt Bộ Phong Trần, mà hiện giờ, ta thế nhưng đã trở lại thành Sầu Thiên Ca, chân chính Sầu Thiên Ca, một Sầu Thiên Ca chưa từng chết đi.
“Hà—” Hít sâu một hơi, đêm nay không ngủ được rồi, một mình mặc áo mỏng đứng ngoài phòng nhìn ánh trăng chiếu xuống mặt hồ.
Trăng ở Cửu Trọng môn rất lớn, lớn đến mức tưởng như có thể đưa tay lên chạm vào, mặt trăng này ước chừng lớn như một ngọn núi, sáng như vậy, đẹp như vậy, không biết khi nào mới có thể nhìn thấy một lần nữa.
Còn tưởng rằng có thể ở lại Thánh môn nghỉ ngơi vài ba ngày, Bộ Phong Trần lại nói ngày mai sẽ bố trí một pháp trận thi triển pháp thuật hoàn hồn.
Dần dần, ta cũng bắt đầu tìm hiểu được quy luật giả nhân giả nghĩa cùng ngụy thánh khống chế thân thể, mỗi người có thời gian khoảng một tháng, đương nhiên, dựa theo cách nói của Bộ Phong Trần, đây là hai người cùng tranh đoạt mới xảy ra, bình thường không tranh đoạt thân thể thì thậm chí đến vài cái mười năm qua mới đổi một lần.
Mà lúc cả hai tranh đoạt, nếu là một bên vận công quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616633/quyen-4-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.