“Việc ngươi muốn ta làm ta đều làm xong, Vãn Thu đã được chuộc ra, trận đấu cũng xong rồi, chúng ta khi nào thì rời đi?” Bọn người Triệu Thành vừa đi, Bộ Phong Trần lại nhắc tới chuyện rời đi.
Nam nhân này, sao lại vội vã rời đi như thế.
“Làm sao vậy, ở đây thì có chuyện gì, có người làm cho ngươi có cảm giác không được thoải mái hay sao mà phải vội vã rời đi như thế?” Ha hả, ngươi này Bộ Phong Trần, chẳng lẽ sợ ta biết ngươi từng cùng hoàng đế miền Nam có một chân, vì thế liền tự làm chủ không muốn vào Thanh Thành bảo khố sợ bị ta thấy sợi tóc vứt đi của ngươi?
“Chính là không muốn dính vào tranh đoạt quyền thế của lũ phàm nhân kia mà thôi.” Bộ Phong Trần lạnh lùng khinh thường nói. “Ý tứ của Thái tử kia ta đã sớm nhìn ra, hắn muốn mượn sức của ta để lên ngôi hoàng đế, Bộ Phong Trần ta sao có thể bị lũ phàm phu tục tư lợi dụng được chứ.”
Lúc Bộ Phong Trần nói chuyện, ta quay đầu lại nhìn quanh phòng, chỉ có Tam Khâu đạo nhân đứng y chang cây cột, Điền Mật Nhi cùng Thanh Phong đã sớm bị lão đuổi về, lão ở lại một mình, cho dù nghe được cuộc trò chuyện giữa ta và Bộ Phong Trần cũng vẫn làm như cây khô không hề nhúc nhích.
Hiện tại tốt lắm, mạc danh kỳ diệu thêm được một người hầu, về sau chẳng lẽ phải đem Tam Khâu đạo nhân cùng đi?
“Phải làm sao với hắn bây giờ?” Ta nhẹ giọng nói.
Bộ Phong Trần nhìn Tam Khâu đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616599/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.