Ngoài cửa sổ, trăng sao thưa thớt, yên lặng đến rợn người.
“Ta không biết một người luôn bất khả chiến bại như ngươi cũng có kiêng kị đó.” Thật muốn cho ta ngày mai không xuống giường được, cứ dính đến một lần lại một lần, làm cho ta không còn chút khí lực, dùng đầu ngón tay để đếm cũng khoảng ba bốn ngày rồi mà dược tính vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Đến lúc đó, ta cũng sẽ không cho Bộ Phong Trần có cơ hội dính vào.
“Kiêng kị? Ha hả —” khẽ hừ một tiếng, nam nhân nằm ở phía sau lưng ta nửa chống đỡ cơ thể, luôn thích đùa giỡn tóc của ta.
Bộ Phong Trần nhẹ nhàng vuốt tóc ta, ngữ khí thoải mái nói: “Tại sao ta phải kiêng kị người ta chứ? Chỉ là — trên thế gian có rất nhiều thứ đáng ghét, một đám tự cho là đúng, lại không nghĩ bọn họ cái gì cũng không phải, nhưng lại không thể giết hết tất cả, rõ ràng nên tránh xa bọn họ một chút.”
Bộ Phong Trần đưa ra một ví dụ rất thối, hắn nói: “Giống như một bãi phân trâu trên mặt đất, cho dù ngươi không thích cũng sẽ không chạm đến nói, rời đi rất xa là được.”
“Nhưng nếu phân trâu lại dính vào người ngươi thì sao?” Ta hỏi.
Bộ Phong Trần cúi xuống gắt gao ôm ta từ phía sau, nỉ non nói: “Vậy… trách không được ta.”
“A… người của Thánh môn cũng sẽ giết người lung tung hay sao?” Ta nhíu mày, vừa hỏi, vừa ngăn cánh tay của Bộ Phong Trần ở bên dưới chăn.
Thánh nhân này chẳng những sẽ giết người, còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616597/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.