Lưng, thật ấm.
Nắng sớm xuyên qua cửa sổ đâm vào ánh mắt vừa mới mở có chút đau đớn, không thoải mái nheo mắt lại, ngay sau đó, một cái bóng che ánh sáng chói mắt, một đầu tóc trắng bạc, không phải là tóc mình cọ chóp mũi ngứa ngứa.
“Tỉnh lại lúc nào vậy?” Xoa xoa chóp mũi có chút ngứa, thuận tay vén tóc lòa xòa trên trán, ta động thân thể tựa vào đầu giường.
“Cũng không phải sớm lắm.” Bộ Phong Trần mặc độc một bộ y phục màu ánh trắng ngồi ở bên cạnh, nhìn dáng vẻ của hắn hẳn là đã tỉnh lại rất lâu.
Ngay lúc không biết như thế nào liền mơ hồ cùng Bộ Phong Trần đồng giường cộng chẩm, bất quá, còn hơn một mình lạnh lẽo vào ban đêm, có thể có người ở bên cạnh cũng là một loại thoải mái, ấm áp mà kiên định, nếu cùng với Bộ Phong Trần cùng giường cũng không làm cho người ta cảm thấy không thoải mái.
Cho dù Bộ Phong Trần là người có thói quen dậy sớm vào buổi sáng, nam nhân này cũng sẽ không phá giấc ngủ của ta.
“Vừa kịp lúc, hôm nay là ngày đầu tiên của võ tuyển đại hội” sau khi ta tỉnh lại Bộ Phong Trần đã xuống giường, một bên cầm lấy quần áo mặc, một bên nói “Mặc quần áo vào rồi đi ăn vài thứ, những chuyện khác ta đều đã an bài xong xuôi.”
“Thánh môn của các ngươi có người ở thế gian sao?” Ta cúi đầu mang giày vào, hỏi.
“Cảm thấy hứng thú?”
“Không thể nói cho ta biết?”
Bộ Phong Trần cười cười, đẩy cửa sổ ra nói “Dĩ nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616587/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.