Chương trước
Chương sau
Đếm được trên đầu ngón tay, cũng không còn nhiều ngày, đại khái khoảng 7 ngày đi?
Nóng quá… Mỗi lần đều cảm giác như là giống như bị quay trong lò hấp, nóng, nóng muốn chết, nhưng rõ ràng ta đã ngâm mình trong bồn tắm đầy nước lạnh.
Ta cảm thấy chính mình giống như con vịt nướng treo ở bên cạnh bồn nước chậm rãi đợi phần tra tấn cực nóng dần dần tán đi.
Hít một hơi thật sâu, cửa viện đóng chặt, cửa phòng cũng đóng rất chặt, nơi này lại là phủ chủ thành, hẳn là không có ai xông tới lúc này.
Nhưng cố tình ngay lúc ta nghĩ vậy, trong liền xuất hiện một người mà ta không hề muốn thấy.
“Bộ Phong Tràn, mẫu thân ngươi không có dạy ngươi khi vào phòng người khác trước tiên phải gõ cửa sao?” Không cần ngẩng đầu lên nhìn ta cũng biết là ai đi vào phòng, trên người Bộ Phong Trần kia tỏa ra hơi thở thản nhiên tựa hồ đã khắc thật sâu vào lòng ta, mỗi một lần hắn đến gần, đều có cảm giác mãnh liệt.
“Mẫu thân?” Bộ Phong Trần cũng không vén màng tiến vào, chỉ ngồi bên cạnh bàn ở giữa phòng, bộ dáng thực tự nhiên cùng ta nói chuyện, khẩu khí thoải mái tự nhiên, giống như hắn nên xuất hiện ở trong phòng ta vậy.
Bộ Phong Trần không hề cảm tình nói: “Ta không có mẫu thân, trong ấn tượng tựa hồ là một cô nhi, thời gian quá lâu, ta không nhớ rõ lắm.”
“Hừ — ngươi đang tìm kiếm đồng cảm sao?” Hai tay gắt gao nắm chặt thành bồn tắm, mới có thể phòng ngừa hai bàn tay không an phận kia hướng cơ thể chính mình sờ qua.
“Không, ta đến xem ngươi, trải qua một ngày tự hỏi, ta nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện.” Bộ Phong Trần thản nhiên nói “Vì sao ngươi phải rời đi chạy đến đây?”
“Ngươi sao lại tìm được đến đây?” Ta càng quan tâm vấn đề này, về phần vấn đề Bộ Phong Trần nói, ta không có nhiều hứng thú, cũng không muốn nghe.
“Ngô — ngươi cũng không biết lưu quang châu trên cổ ngươi là cái gì sao?” Cười khẽ một tiếng, Bộ Phong Trần đứng dậy đi tới vén mành lên, đứng ở tại chỗ nhìn ta “Hắn không có nói cho ngươi lai lịch của hạt châu này hay sao?”
“Vấn đề của ngươi rất nhiều sao? Muốn nói thì nói đi”. Thật sự ngay cả trừng Bộ Phong Trần ta cũng không có đủ khí lực, ta rõ ràng cúi đầu tránh tầm mắt của hắn, không muốn hắn nhìn thấy ta hiện tại khó có thể tự điều khiển bản thân, vừa cúi đầu liền nhìn thấy hạt châu trắng bóng trên cổ.
Hạt châu này, đối với Bộ Phong Trần rất quan trọng?
“Xem ra thuốc này quả thật là tra tấn người ta, ngươi nguyên bản là nam nhân tính tình táo bạo giờ khắc này lại càng táo bạo.” Bộ Phong Trần nghiêng người hít sâu, có vài phần tự giễu “Trên đời này người như thế không nhiều, thật không biết vì sao ta đối với ngươi một người bộ dáng tầm thường, tính tính táo bạo cảm thấy hứng thú.”
“Phải không? Ha hả, thật sự là làm khó một thánh nhân như ngươi, ta cũng không biết ngươi bị động kinh làm sao, cố tình muốn tới đây nhìn chằm chằm một phế nhân như ta, một tên què!” Nhẹ nhàng thở phì phò, ta đối chọi gay gắt với Bộ Phong Trần, ước chừng cũng là do dược tính ảnh hưởng, kiên nhẫn của ta so với bình thường thấp hơn nhiều.
“Sầu Thiên Ca, phát sinh chuyện như vậy ta cũng thập phần buồn rầu.” Bộ Phong Trần thế nhưng còn nói công khai như vậy.
Hắn tiếp tục nói: “Ngươi cũng biết, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta liền đối với ngươi có hứng thú, chính là khi đó hứng thú với việc ngươi chết đi sống lại, nhưng hôm nay mới phát hiện… ” Bộ Phong Trần dừng một chút, ánh mắt âm trầm vài phần “Lúc biết ngươi cùng hắn phát sinh quan hệ, ta thế nhưng phẫn nộ.”
Phẫn nộ? Cùng hắn phát sinh quan hệ? Giả nhân giả nghĩa không có phần trí nhớ này của ngụy thánh, làm sao biết được ta cùng ngụy thánh phát sinh quan hệ?
Bộ Phong Trần ôm lấy ngực trái, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại thở dài: “Ở chỗ này… Đã rất nhiều năm không nhảy lên kịch liệt như thế, không thể khống chế.”
“Có đôi khi, ta thậm chí có một loại xúc động muốn giết chết ngươi.” Bộ Phong Trần mở to mắt nhìn về phía ta, đáy mắt tựa như trầm khê sâu thẳm lộ ra vài tia sáng đỏ đậm “Khi ta biết được hắn đưa lưu quang châu cho ngươi, ta thật sự… Thật sự rất muốn cắt đứt cổ ngươi.”
Nếu giờ phút này không phải chịu dược tính tra tấn, ta đại khái sẽ tạt cho Bộ Phong Trần một chậu nước lạnh, kẻ điên này.
“Ha hả, vậy ngươi cứ đến đây cắt đứt cổ ta đi.” Ta cười cười nói.
Bộ Phong Trần liếc mắt một cái, ngữ khí khinh thường nói: “Ngươi rõ ràng biết là ta nói đùa thôi, nếu thật sự muốn giết ngươi, Sầu Thiên Ca ngươi không biết đã đầu thai luân hồi bao nhiêu kiếp rồi.”
“Ta hỏi ngươi một câu, ngươi thích hắn không? Ngươi không phải yêu hắn rồi chứ?” Bộ Phong Trần hỏi.
Cảm giác dược tính ngày càng tăng, ta hung hăng trừng mắt nhìn Bộ Phong Trần ngồi bên cạnh thoải mái nói chuyện, trầm giọng nói: “Các ngươi hai kẻ điên, ai sẽ ưa thích các ngươi.”
“Nga?” Bất quá là một câu mà thôi, Bộ Phong Trần lại đột nhiên như trút được gánh nặng mà tươi cười, hắn đi nhanh tới chỗ ta “Vậy là tốt rồi.”
Vậy là tốt rồi? Tốt cái gì mà tốt?
“Ngươi lại đây làm cái gì, đi ra ngoài!” Nhìn Bộ Phong Trần càng ngày càng đến gần, ta theo bản năng cảm giác được không tốt, Bộ Phong Trần đang muốn làm cái gì?
Ngay lúc nghĩ như vậy, Bộ Phong Trần đã đi đến bên bồn tắm, nam nhân này tựa hồ lộ ra một ý cười ý vị thâm trường (ý tứ hàm xúc, thú vị),ngay sau đó liền đem ta từ trong bồn tắm bế ra, ta nhất thời cảm thấy kinh hãi, trong lúc dược tính phát tác, thân thể của Bộ Phong Trần đối với ta dường như là độc dược trí mạng mà có lực hấp dẫn mãnh liệt.
“Bộ Phong Trần!” Nam nhân này, muốn muốn làm cái gì đây?!
“Nếu nhẫn nhịn thống khổ như vậy, thì cần gì phải nhẫn nhịn chứ?” Bộ Phong Trần đem ta đặt lên giường, nam nhân lập tức đè lên, giống như đêm hôm qua dùng sức mạnh làm cho người ta không thể đào thoát, thật sâu, giống như thiên võng (lưới trời) thật lớn hoàn toàn đem người ta bao phủ.
“Nhìn xem… Vốn bộ dáng bình thường, hiện giờ bởi vì dược tính dày vò mà cũng gầy đi không ít, ôm vào ngực đều không có thư thái như lần đầu ôm ngươi.” Nam nhân này vừa trấn định tự nhiên nói chuyện, vừa cởi quần áo của chính mình…
“Ngươi cút ngay cho ta!”
“Ngô… Thật sự muốn ta cút hay sao? Sầu Thiên Ca, ngươi cho là sau khi trêu chọc ta, ta sẽ thả cho ngươi đi sao?”
“Dừng…Dừng tay, Bộ Phong Trần! Bỏ bàn tay của ngươi ra khỏi người ta —a—-”
“Rất đau sao?”
“Ngươi —-ô ô—– a—–đừng—- không, không được, mau dừng tay….”
“Tay của ta cũng không có dừng di chuyển…”
…………….
……………
Một cỗ không khí ẩm ướt tràn ngập phía trong cửa sổ đóng chặt, hai nam nhân dính sát vào nhau cùng một chỗ trên giường, giống như con cá chìm trong nước không ngừng tham lam hít không khí.
“Ngươi… đủ rồi.” Đúng vậy, một mình nhẫn nhịn dược tính cùng với hiện tại cùng người khác cùng một chỗ cảm giác hoàn toàn tương phản, một bên là ngục tù tra tấn, một bên là hưởng thụ của thiên thai.
Nhưng lúc cảm giác kia đi qua lại phi thường không xong, phi thường phi thường không ổn.
Bộ Phong Trần ghé vào lưng ta, tóc trắng ẩm ướt mồ hôi quấn quanh cánh tay của ta, hơi thở ấm áp phun phía sau gáy làm dấy lên từng đợt ngứa ngáy khó nhịn.
“Sầu Thiên Ca…” Bộ Phong Trần nhẹ giọng gọi tên của ta, ta đã không còn khí lực để trả lời nam nhân này nữa.
Bộ Phong Trần đặt cằm trên vai ta, hắn tiếp tục thì thào nói: “Ở lại bên ta, ta sẽ đối đãi ngươi thật tốt.”
“Có cái gì khác nhau không?” Mặc kệ là giả nhân giả nghĩa, kỳ thật đều là một Bộ Phong Trần mà thôi, từ bắt đầu cho đến bây giờ, ta có rời khỏi nam nhân này bao lâu đâu?
Giả nhân giả nghĩa là người thông minh, hắn biết ta đang nói cái gì.
Bộ Phong Trần trầm mặc một lát, rồi sau đó thản nhiên nói: “Sẽ khác nhau chứ.” Từ phía sau lưng vòng tay lên cầm tay của ta, mỉm cười nói “Trên thế gian này, không có ai vĩ đại hơn Bộ Phong Trần ta, ngươi hẳn là phải ở lại bên ta.”
“Thật sự là một tên hỗn đản tự kỷ.” Ta lạnh giọng cười nói “Ngươi vĩ đại như vậy mà bị ta cự tuyệt sẽ thế nào?”
“Ngươi muốn cự tuyệt ta?” Bộ Phong Trần hơi đề cao thanh âm “Là bởi vì từ trước đến nay đều là ta bắt buộc ngươi sao?”
Đúng vậy, một người trước kia còn nói sẽ không bắt buộc ta, đợi ta từ từ yêu thương, kết quả đều chỉ là đánh rắm thôi sao, lời nói của thánh nhân không thể tin tưởng được.
“Ha hả a…” Một trận cười khẽ, Bộ Phong Tần bên tai nhẹ giọng nói “Ngươi thật đúng là một nam nhân ý chí sắt đá, bất quá ta sẽ có biện pháp làm cho ngươi yêu Bộ Phong Trần ta.”
“Nga… Vậy ngươi có thể thử xem.” Quả nhiên, bị Bộ Phong Trần quấn lấy chính là một chuyện phi thường không xong.
Yêu Bộ Phong Trần? Chính là, Bộ Phong Trần không phải có hai linh hồn sao?
Nếu là thực sự có một ngày, ta yêu Bộ Phong Trần người này, vậy là linh hồn nào?
Yêu? Ta âm thầm lắc lắc đầu, thật sự quá mức xa vời rồi, ta có thể có hảo cảm với Bộ Phong Trần, có một chút thích, nhưng từ ‘yêu’ này còn quá xa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.