Chương trước
Chương sau
Đi qua đá đá xuyên sơn giáp đang nửa sống nửa chết quỳ rạp trên mặt đất, ta hỏi: “Hai người bị ngươi bắt đang ở đâu?”
“Bị người ta đem đi rồi, ta không có nói dối, bọn họ là bị người ta đem đi, ta không ăn thịt người, trên người bọn họ còn có bảo bối yêu quái không thể chạm vào, để lại đây cũng không thể làm gì.” Trước còn thể hiện ra thần khí, xuyên sơn giáp hiện tại đáng thương bị Bộ Phong Trần dẫm nát dưới chân, mặc dù tu vi bị Bộ Phong Trần phế đi rồi nhưng vẫn còn lưu lại một ít đặc tính của con người, hai chi trước chấp lại giống như con người cầu xin tha thứ.
“Ngài đại nhân đại lượng tha cho tiểu yêu đi, nội đan của tiểu yêu đối với ngài cũng không có tác dụng gì, ngài trả lại cho ta đi.” Xuyên sơn giáp vừa khóc lóc ỉ ôi vừa hướng Bộ Phong Trần cầu xin.
“Bọn họ bị ai mang đi?” Ta hỏi, nội đan là cái gì, có lẽ là đồ vật gì đó mà yêu quái tu luyện được đi.
“Ta nói cho các ngài, các ngài có thể đem nội đan trả lại cho ta không?” Giống như thấy được hy vọng, xuyên sơn giáp ánh mắt nhất thời sáng lên.
Bộ Phong Trần nhẹ giọng nói: “Nói hay không đó là việc của ngươi.”
Ta không khỏi nhìn Bộ Phong Trần, người này thật quá xấu xa, không nói rõ trả lại nội đan cho đối phương, nhưng thật ra muốn nói cho xuyên sơn giáp nếu ngươi nói ta không nhất định trả ngươi nội đan nhưng nếu ngươi không nói thì tuyệt đối sẽ không trả nội đan cho ngươi.
“Ngươi… Các ngươi quả thực chính là vô lại, lưu manh! Các ngươi đùa giỡn lưu manh!” Xuyên sơn giáp nhất thời tức giận, thoáng nhìn qua ánh mắt lãnh đạm của Bộ Phong Trần liền nhanh chóng dịu ngoan trở lại, tiểu yêu này hiểu được nam nhân lấy đi nội đan của hắn tuyệt đối có thể tùy thời lấy mạng hắn.
“Xuyên sơn giáp ngươi tu luyện cũng rất nhiều năm đi, ân…” Ta nhìn xuyên sớn giáp, thấp giọng cười nói “Lớp da này nếu bóc đi nhất định trở thành dược liệu rất tốt, còn thịt nữa hương vị nhất định cũng rất ngon, hiếm khi bắt được một con xuyên sơn giáp tu luyện ngàn năm, không ăn thì cũng phải xin lỗi chính mình rồi.”
Xuyên sơn giáp nhất thời mở to hai mắt nhìn, hắn thật đáng thương, thật oan ức, hắn chính là ở trong núi tu luyện nhiều năm cảm thấy nhàm chán nên ra ngoài dạo chơi, không nghĩ tới kẻ thường xuyên đùa giỡn lưu manh, chơi xấu, làm chuyện xấu như hắn lại gặp đại lưu manh, đại phôi đản, đại ma đầu lợi hại hơn hắn.
Người tóc trắng còn có khuôn mặt như tiên, thế nhưng thủ đoạn lại tàn nhẫn, làm cho tâm hắn sợ hãi không thôi, hiện giờ ngay cả một phàm nhân không chút tu vi cũng có thể khi dễ hắn.
“Vậy ư, nghe ra thật không tồi.” Bộ Phong Trần cũng phụ họa theo.
Xuyên sơn giáp nhất thời đại biến sắc mặt, vội vàng nói: “Ta nói, ta nói, không được ăn ta, ta da dày, thịt rất già, không thể ăn!”
“Đừng nhiều lời, nói mau, là ai đem hai người kia đi, ai đem thi độc hạ vào người binh lính!” Ta đá xuyên sơn giáp một cước, trong lòng có chút kinh sợ, người là người, yêu là yêu, thế giới này cố nhiên tồn tại đủ loại sinh vật, nhưng mà chuyện của phàm nhân không nên liên lụy đến yêu quái.
Cái kỳ quái chính là, yêu quái hẳn là nên rời xa thế giới loài người thế nhưng lại liên lụy với con người.
“Là một người tên Xích Nhiêm, hắn đem hai người kia đi.” Xuyên Sơn Giáp nói.
“Ngươi là yêu, hắn là người, vốn yêu thì không nên dính vào chuyện của người phàm, vì sao ngươi phải hợp tác với phàm nhân?” Bộ Phong Trần buông lỏng chân đang dẫm lên người xuyên sơn giáp, hỏi “Ngươi hẳn là biết, việc này nếu bị người tu hành khác phát hiện, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Xuyên sơn giáp ca thán: “Ta đã tu luyện ngàn năm, người tu hành bình thường làm sao là đối thủ của ta.” nói đến đây, xuyên sơn giáp nhìn qua thấy vô tội liếc mắt nhìn người đã đánh hắn trở về nguyên hình, hắn đại khái cũng không dự đoán được sẽ ở nhân gian gặp được đối thủ đáng sợ như thế, trong lòng chấn động, xuyên sơn giáp tiếp tục nói “Ta vốn cũng không muốn cùng phàm nhân chung sống, chỉ là tên phàm nhân kia từ đâu lấy được một viên nội đan của xà yêu tu luyện năm trăm năm…”
Chuyện tiếp theo đó ta cùng Bộ Phong Trần đều hiểu được, con xuyên sơn giáp tự cho mình cao thăm này vì lấy được nội đan của xà yêu để giúp cho tu vi của mình tăng tiến thêm một bước đã cùng Xích Nhiêm hợp tác, giúp đỡ Xích Nhiêm lợi dụng thi độc bồi dưỡng ra hung thi võ công cao cường, nên giờ tiền mất tật mang, ngay cả nội đan tu vi ngàn năm đều bị người ta đoạt mất.
“Nguyên lai là Xích Nhiêm, hừ – ” quả nhiên là người của Bạch Hà, lão già Xích Nhiêm kia, ta tuyệt đối không để hắn sống yên ổn, chỉ là không biết Bạch Hà có ở phía sau sai sử Xích Nhiêm không.
Mặc kệ Bạch Hà có phải hay không, ta đều phải chậm rãi tính sổ với hắn, hoàng thành của Thần quốc cùng hoàng cung, ta sớm muộn gì cũng phải trở về một chuyến.
“Làm gì với hắn bây giờ?” Ta đá đá xuyên sơn giáp, hỏi Bộ Phong Trần “Làm thịt ăn luôn hay là thả?”
“Đừng ăn ta!” Xuyên sơn giáp hét lớn một tiếng, ngừng lại một chút, lại nói “Cũng đừng thả ta!”
“Xuyên sơn giáp này tuy rằng tạm thời mất đi nội đan nhưng tu vi so với yêu quái bình thường vẫn cao hơn một ít.” Bộ Phong Trần nghĩ nghĩ, nói với xuyên sơn giáp “Tu luyện ngàn năm, ngươi coi như là có tư chất trong đám yêu, hiện tại ta cho ngươi một lựa chọn, nếu ngươi nguyện ý, ta đem nội đan trả lại cho ngươi; nếu ngươi không nguyện ý, ta hủy nội đan của ngươi nhưng không giết ngươ, ngươi cũng có thể trở lại núi bắt đầu lại từ đầu.”
………………..
………………..
Có yêu quái làm thiếp thân người hầu thật là tốt, xuyên sơn giáp này tuy có điểm xấu nhưng vẫn có chút tác dụng, vừa ra khỏi sơn động, nó nhanh chóng khôi phục lại hình dáng lúc ở trong sơn động, ta cùng Bộ Phong Trần ngồi lên xuyên sơn giáp hướng tới quân doanh của Xích Nhiêm mà đi.
“Đây là nội đan của xuyên sơn giáp.” Bộ PHong Trần đưa tay ra trước mặt ta, một viên hạt châu trơn bóng màu đỏ ở trong lòng bàn tay hắn.
“Nguyên lai đây là nội đan, giống một viên thuốc.” Ta tiếp nhận nội đan con xuyên sơn giáp, hỏi “Nếu viên nội đan này nát thì sẽ thế nào?”
“Đừng, đừng!” Đang lúc chạy, xuyên sơn giáp vội vàng hô “Nếu nội đan nát, ngàn năm tu vi của ta liền thật sự biến mất, nếu không có nó, thân thể tu luyện ngàn năm của ta cũng sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó sẽ trở lại hình dáng của xuyên sơn giáp bình thường.”
“Nếu ngươi để nội đan của hắn ở trên người ngươi, nếu ngươi bị thương, nội đan của hắn cũng sẽ bị tổn hại.” Bộ Phong Trần lấy viên nội đan, vỗ vào trước ngực ta, viên nội đan kia nhất thời liền dung nhập vào cơ thể của ta, không có cảm giác gì cả.
Mắt thấy nội đan của chính mình bị bỏ vào trong thân thể của phàm nhân, con xuyên sơn giáp chỉ có thể rầu rĩ tiếp tục bò.
“Thứ này có lợi ích gì, chỉ có yêu quái mới có nội đan sao?” Biết Bộ Phong Trần là tìm cho ta một hộ vệ, lòng ta khó tránh khỏi có chút lo lắng nảy sinh, cho dù ta cùng Bộ Phong Trần có xảy ra một ít quan hệ, người này đối với ta cũng không tránh khỏi quá tốt đi.
“Nội đan của yêu quái đối với người nào cũng tốt, không có hại.” Nói chung, phàm là người tu hành dùng phương pháp tu luyện nội đan, yêu có yêu nội đan, người có nội đan của người, nếu thân thể người tu hành có hao tổn, hoặc tu vi bị hao tổn, nếu nội đan không xấu, có thể dựa vào nội đan để tu dưỡng.”
Bộ Phong Trần đơn giản trực tiếp nói: “Nội đan không mất, người sẽ không chết.”
Đối với việc tu hành ta không có nhiều hứng thú, ta cũng không hỏi nhiều, chỉ cần biết rằng nội đan của xuyên sơn giáp đối ta không có gì ảnh hưởng là đủ rồi.
“Cũng không phải không thể bay, ngươi tựa hồ thực thích đi bộ.” Trừ bỏ đêm đó Bộ Phong Trần mang theo ta bay trong chốc lát về sau, mặc kệ là trước hay là hiện tại, Bộ Phong Trần đều tránh việc đạp gió mà đi.
Xuyên sơn giáp đột nhiên chen vào: “Phàm nhân như ngươi đương nhiên không biết chuyện giới tu hành chúng ta, tu vi cao thâm như tiên nhân đây thường ngày cực kỳ ít xuất hiện, cho dù là đi vào thế gian cũng sẽ tận lực tránh sử dụng pháp thuật quá mức cao thâm để tránh khiến cho người tu hành ở thế gian chú ý, cũng tránh cho phàm nhân hỗn loạn.”
Xuyên sơn giáp nịnh nọt nói: “Hắc hắc, nếu là bị những người tu hành vô dụng kia biết trên thế gian có một vị tiên nhân cao thâm như thế này, bọn họ còn không trèo đèo lội suối đuổi theo sao, nếu không phải phương thức tu luyện bất đồng, ta thực cũng muốn theo tiên nhân tu hành.”
“Chuyện của giới tu hành các ngươi ta thật sự không hiểu, bất quá con xuyên sơn giáp như ngươi dám nhiễu loạn việc của phàm trần, phàm nhân như ta có phải hay không có thể làm thịt ngươi?” Ta cười cười.
Xuyên sơn giáp giật mình ngậm miệng lại, ngoan ngoãn tiếp tục đi, tốc độ của nó rất nhanh, trong chốc lát chúng ta tới đồi núi lớn bên trong có thung lũng, quân đội đóng quân ở biên cương ngay tại nơi này xây dựng cơ sở tạm thời, trải qua nhiều năm kinh doanh, nơi này đã trở thành một cái thành nhỏ, không chỉ có quân đội đóng quân, cũng có không ít thương nhân miền nam cùng thương nhân ở pụ cận lui tới.
Vì tránh làm cho người ta hỗn loạn, xuyên sơn giáp lại biến thành hình dáng nhỏ, đi trước dẫn đường cho ta cùng Bộ Phong Trần hướng tới chỗ của Xích Nhiêm.
“Chờ một chút.” Xuyên sơn giáp dừng lại nói một tiếng, rồi sau đó nhanh chóng biến hóa thành hình người, xuyên sơn giáp này bản thể xấu xí, biến thành người cũng lại là cái dạng có chút kỳ quái, mặt dài lại nhỏ, thân hình cao gầy, liếc mắt nhìn qua cũng có vài phần khí chất thoát tục của người tu hành.
“Ta có lệnh bài để đi vào.” Xuyên sơn giáp đem khối lệnh bài ra, cũng không quen vuốt mông ngựa (nịnh nọt) nói: “Xích lão bên người còn có đạo sĩ có chút tu vi, chuyên môn phụ trách an toàn của hắn, có mấy người cũng lợi hại lắm, bất quá trước mắt tiên nhân thì đều vô dụng cả, chúng ta đi vào trước, sự tình sau đó liền giao cho nhị vị.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.