Edit: Tình
Beta: Jungjenny
Hoàng hôn buông xuống, sắc trời dần tối, một người chậm rãi đi ra từ trong rừng cây sâu thẳm, sắc mặt tái nhợt lộ ra bệnh trạng, ta nhớ rõ người này, hình như gọi là Thanh Thư, hăn từng là thư đồng bên cạnh Bạch Hà, hiện giờ xem ra đã thành quân sư của Bạch Hà.
“Những người này đều là giả, bọn người Triệu Thiệu có thể đã rời Giang Thành, chúng ta nên làm sao?” Phía sau ta vang lên một giọng nữ, kéo mặt nạ dịch dung xuống, Yến Vô Song rất nhanh chạy tới bên người Thanh Thư, thật sự là đáng tiếc, chứng minh cho nghi ngờ của ta là đúng.
“Không cần đuổi theo.” Thanh Thư nhìn ta liếc mắt một cái, mỉm cười nói “Nếu Vương gia đã sớm nhìn rõ mưu kế của ta, lúc này, bộ hạ của ngài đã theo Triệu Thiệu rời Giang thành, Vương gia vì bộ hạ mà suy nghĩ thấu đáo như vậy, Thanh Thư bội phục, nhưng lấy chính mình làm mồi, cái giá này không phải quá lớn?”
Ta chỉ nhìn Yến Vô Song bên cạnh Thanh Thư, nàng cúi đầu chưa từng dám nhìn lại ta.
“Vương gia? Các hạ thật biết nói đùa, ta chỉ là một người bình thường, không biết làm sao đắc tội các hạ, còn thỉnh các hạ minh bạch cho.” Bạch Hà cùng Bạch Tiểu Song mặc dù đang ở khách điếm, nhưng người vẫn theo bên cạnh Bạch Hà là Thanh Thư lại vắng mặt, chỉ có thể là tin tức từ Vô Song đã sớm được truyền tới chỗ Bạch Hà nên hắn sớm đã có bố trí.
Thanh Thư ảm đạm cười, có vài phần châm chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616553/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.