Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Mạnh mẽ bước xuyên qua thác nước, dòng thác chỉ như gió nhẹ lướt qua, không có sức nặng.
Đi được tới bên kia, ta quay đầu lại nhìn thác nước ầm vang trước mắt. Nếu như ta không hiểu được dụng ý của Bộ Phong Trần, chẳng phải có khả năng bị thác nước quật chết? Bộ Phong Trần không nghĩ đến điểm này sao? Vẫn là nam nhân kia căn bản không quan tâm.
Thật đúng là một kẻ…… Một kẻ tự cho mình cái gì cũng đúng!
Trời không như trước xanh lam như ngọc. Ánh mặt trời ấm áp mà sáng lạn. Thật không ngờ ta cùng Bộ Phong Trần thế nhưng lại ở trong sơn động một ngày một đêm.
Rời khỏi thác nước, xuyên qua rừng hoa đào, ta nhớ nhung khôn xiết phòng ngủ nhỏ. Ngả đầu xuống gối, ta quyết vứt Bộ Phong Trần cùng những lời hắn nói qua sau đầu.
Vì khôi phục võ công mà tham gia cái gì tỉ thí tranh đoạt, ngẫm lại lời Bộ Phong Trần mà ta không nhịn được cười lạnh. Nam nhân kia đúng là đủ tự cao tự đại. Cho dù Bộ Phong Trần võ công cao cường, cũng đâu dễ dàng giúp một kẻ tàn phế nửa sống nửa chết như ta khôi phục công lực. Thứ mà Bộ Phong Trần có thể khôi phục là võ công của chủ nhân thân thể này, chứ đâu phải một thân võ công của Sầu Thiên Ca. Cho dù Bộ Phong Trần thực sự có thể khôi phục võ công của Sầu Thiên Ca ta, ta cũng không tham gia tranh đoạt vị trí nhất trọng môn.
Ta đối với những chuyện bị ép buộc làm luôn chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616504/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.