Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Ta ngửa đầu nhìn nước chảy xuống ào ào, nước chảy để lại trong sông một phiến trong sạch ngân hoa, hai tay ta không khỏi hơi nắm chặt, từng yêu, từng hận, từng có giang sơn mỹ nhân, mất đi cũng liền mất đi, vốn chính là vật ngoài thân, làm sao có được cảm giác đau?
Nhưng mà tâm tính vẫn có thói quen đứng ở đỉnh núi nhìn xuống chúng sinh, có một ngày đột nhiên ngọn núi suy sụp, không quen cảm giác trong thân thể trống rỗng, là mất đi lực lượng để có thể bày mưu tính kế, người tuy rằng vẫn còn, nhưng mất đi một thân tuyệt thế võ công, vẫn như cũ có chút tàn niệm chưa tiêu tan.
Nếu ta chưa mất đi võ công, có lẽ cũng có thể cùng người của Thánh môn đấu một trận?
Với thiên tư của ta, sự chăm chỉ của ta, có thể cùng Thánh môn thánh tôn giả đấu một trận?
Cường giả bị thương, cường giả đau, là mất đi lực lượng căn bản để làm một cường giả, sẽ không lại giống như ngày đó, động tâm giang sơn cùng mỹ nhân, tái sinh làm một người có ma tâm, theo đuổi lực lượng ma, sùng bái ma cường giả, ta lại khi thì cảm thấy không muốn từ nay về sau trở thành một người bình thường.
Cuộc sống bình thường thản nhiên, sẽ không làm thỏa mãn của ta tâm.
Làm không được, không bỏ xuống được, ta không cam lòng.
Vẫn là không có cách nào buông xuống được a ………..Ha hả………
Khẽ thở dài một cái, cúi đầu nhìn đôi tay mình tái nhợt, khóe miệng cong lên một ý cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616499/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.