Edit: Mèo Gà
Beta: Tình
Đệ tử Thánh Môn chính là nghịch thiên mà tu hành, tu đến giai đoạn nhất định sẽ bị thiên lôi oanh kích, qua được một kiếp này cho dù có thể nói là vượt qua một cửa nhưng một đệ tử Thánh Môn phải trụ qua chín mươi chín đạo thiên lôi mới có thể đắc đạo, mà ta đệ tử Thánh Môn hiển nhiên là không hợp cách, mới đạo thứ nhất đã bị oanh thành tàn phế.
Đệ tử Thánh Môn trúng thiên lôi mà chết nhiều vô số kể, kỳ thật người trong Thánh Môn cũng đều quá quen thuộc, nên không cho chết là đáng sợ, cảm thấy chết chỉ là mệnh thôi, kiếp sau lại luân hồi.
Người mà không sợ chết, còn là người sao?
Ta tự so sánh với mình trước kia cảm thấy người Thánh Môn kỳ thật đã không thể xem như người bình thường.
Lại nói tiếp, đệ tử Thánh Môn mỗi năm chết đi không biết bao nhiêu người, môn chủ thánh tôn giả vẫn không hề hiện thân nói qua một câu, như thế nào lại đột nhiên tình cờ vừa ra đã cứu ta một mạng, ta cảm thấy tiểu Hoa nói đúng, lời đồn như thế mới không khiến mấy kẻ ưa chuyện nhàm chán.
Lời đồn này tiểu Hoa không tin, ta cũng không tin, thế nhưng vẫn có người tin.
Sau khi ta tỉnh, còn có không ít đệ tử Thánh Môn đến vấn an ta, đại bộ phận là đến nhìn xem bộ dáng ta, đại khái là nhìn mặt ta xong không thể tưởng tượng ta với thánh tôn giả có thể có liên hệ gì.
Bất quá cũng có người xem qua ta về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616491/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.