Viêm Tình Quân thở dài mấy bận, chăn cũng không dám lật ra, hắn u u ám ám gối đầu lên cánh tay ngồi bên song cửa sổ khép kín, mất một lúc lâu mới vào tịnh phòng qua loa dùng nước thấu đêm lạnh lẽo mà rửa mặt.
Chỉ là khi hắn đi ra, liền không thể tin được Thuyên Chương đã tỉnh, còn thản nhiên để cung nữ đem nước ấm, khăn lụa, muối hoa hồng,...một đoàn đến hầu hạ. Viêm Tình Quân bần thần không biết đối diện thế nào, mà hạ nhân đương nhiên ngoài hành lễ một cái cũng chẳng mở miệng.
Thuyên Chương trung y hồng hải đường xinh đẹp dễ chịu, nàng vừa vấn tóc xong, lãnh đạm:
- Tất cả lui ra!
Viêm Tình Quân cau hẹp hàng mày, bối rối cực hạn, trong phòng chỉ còn lại hắn cùng nàng:
- Công chúa...
Thuyên Chương liếc mắt lên mớ triều phục rực rỡ được treo gọn gàng một bên:
- Hầu bản Công chúa đổi xiêm y đi!
Viêm Tình Quân một thoáng ngơ ngác rồi cũng làm theo, bàn tay tinh tế thon gầy miễn cưỡng không chạm qua cơ thể nàng. Trong đầu hắn cố gắng sắp xếp dữ liệu, vẫn chưa hình dung được đây là loại tình cảnh gì.
- Công chúa...đêm qua...ta không cố ý!
Thuyên Chương vươn tay để Viêm Tình Quân khoác áo ngoài, nhàn nhạt:
- Ta biết! Cũng không có chuyện gì quan trọng, ngươi cũng lui đi!
Viêm Tình Quân như không tin vào tai mình, ngỡ ngàng:
- Ta? Công chúa...
Thuyên Chương hơi nhếch môi, đổi qua hài ngọc:
- Bản Công chúa còn phải đi thỉnh an Hoàng tổ mẫu, không rảnh quản ngươi!
Rõ ràng là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-phien-u-tinh-nan-tan-hoai/1320893/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.