Tháng bảy mưa ngâu không dứt, bầu trời dày tầng tầng lớp lớp mây xám, phủ mờ mịt Cấm Thành.
Vĩnh Thành Đế hồi cung, Cấm Vệ quân lại tiếp tục nhiệm vụ bảo vệ như thường ngày.
Sáng sớm, Phùng Hậu đang mải miết xem xét quân tình, thì thấy một nhất đẳng cung nữ ăn vận quý giá vội vàng đội mưa chạy đến, lao thẳng vào Cấm Vệ ti. Nàng ta gương mặt bệch bạc, run run giọng:
- Đô đốc, Công chúa muốn gặp người!
Phùng Hậu ngẩng người giây lát, nhanh chóng hiểu ra, là Hòa Tâm, chắc chắn nàng đã xảy ra chuyện không tốt. Trong lòng hắn ngũ vị tạp trần, cũng chẳng nói nhiều, gấp gáp đến Nam Đại Chung cung, lại trước mặt bao nhiêu cung nhân mà xông thẳng vào Tiên Diễm các.
Hoàn Nhan Hòa Tâm thân mình coi như đầy đặn, nàng cũng không kiêng khem nhiều như những nữ nhân khác trong cung, vậy mà mấy ngày hôm nay, nàng luôn cảm thấy bụng dạ khó chịu, vừa vặn bữa sáng chưa ăn mấy muỗng đã nôn thốc nôn tháo.
Phùng Hậu nhìn mỹ nhân rướm lệ ủ ê trên tháp, xoay mặt đi hướng khác, lòng càng rối hơn:
- Công chúa điện hạ, người không nói ra thì ta biết phải làm sao?
Hòa Tâm giằng giằng khăn tay, xẵng giọng:
- Ngươi không biết vậy thì ta biết ư?
Phùng Hậu nghệch mặt, nhớ lại vừa rồi cung nữ có bẩm rằng Hòa Tâm nôn khan không ngừng:
- Nàng mang thai...
- Im ngay! Ngươi còn dám nói?
Phùng Hậu ánh mắt liền lấp lánh sáng, có hài tử gần như là chuyện hắn đã giấu sâu trong lòng rất nhiều năm, ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-phien-u-tinh-nan-tan-hoai/1320863/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.