Chương trước
Chương sau
Hai người nói chuyện đi vào Thọ Khang Cung, Tề ma ma thỉnh an Thái Hậu, liền đi ra ngoài điện chờ.
“Đã có thai thì ở nhà tĩnh dưỡng nhiều chút, hôm nay tiến cung mừng thọ Hoàng Hậu sao?” Thái Hậu hòa ái nhìn nàng.
“Từ khi con có thai, cả người đều trở nên lười biếng, hận không thể cả ngày nằm, hôm nay tiến cung mừng sinh nhật Hoàng Hậu nương nương, ở trong cung dùng cơm trưa xong liền trở về.”
Thái Hậu cũng không giữ nàng ở lại lâu, trên thực tế mấy ngày nay bà rất bận, Hoàng Đế có vẻ không có tâm tư lo chuyện tiền triều, rất ít đi chỗ Trân Phi, nhưng lại đổi thành Nhàn Nhã cung.
Lúc trước Thịnh Tư Nghiên không có tên trong danh sách, bởi vì nữ nhân này quá đẹp, tiến cung sẽ uy hiếp địa vị của Hoàng Hậu, nhưng cuối cùng không biết vì sao, nàng lại nhất cử trở thành Thần Quý nhân, sau đó thị tẩm vài lần, đã được tấn chức làm Thần Tần, tốc độ nhanh chưa ai có thể sánh bằng.
Sau đó Thái Hậu cũng phái người điều tra xem rốt cuộc là ai đề cử Thịnh Tư Nghiên trước mặt Hoàng Đế, kết quả lại trước sau đều không tra được, thật là làm bà khó hiểu.
“Nữ tử có thai đều như thế, chờ sinh ra con sẽ không còn nhàn nhã, thừa dịp hiện tại trộm lười đi.”
Đường Mẫn cười thoải mái, “Đã biết, nghe lời mẫu hậu.”
“Ai gia biết con có lòng, cũng không cần cố ý lại đây, hôm nay ngày lành, đi trò chuyện với Hoàng Hậu đi.”
“Con biết, vậy mẫu hậu chú ý giữ sức khỏe, trong khoảng thời gian này chỉ sợ con không thể tiến cung vấn an ngài.”
“Hài tử quan trọng, việc cấp bách chính là ở trong phủ tu dưỡng, ai gia ở trong cung có thể có chuyện gì, chờ sinh con, mang tiến cung cho ai gia nhìn xem là được.”
Đường Mẫn gật đầu, “Đây là tự nhiên, vậy con đi Dực Khôn Cung, mẫu hậu không qua đó một chút sao?”
“Ai gia còn phải xem sổ con, người trẻ tuổi các con ở bên nhau náo nhiệt đi, ai gia qua các con cũng câu nệ.”
“Vậy được, mẫu hậu ngài bận đi, con cáo lui.”
Trở lại Dực Khôn Cung, cả phòng ngọc bội phỉ thúy, dễ nghe leng keng, nữ nhân đi lại mang theo từng làn gió thơm, đàm tiếu cười nhạt, khiến cho Dực Khôn Cung trở nên náo nhiệt phi phàm.
Nàng đi vào bên người Hoàng Hậu, cười hỏi: “Nương nương nhìn thấy thọ lễ muội chuẩn bị cho ngài chưa?”
“Thấy được, bổn cung thực thích, vẫn là nha đầu muội có lòng.” Đường Mẫn chuẩn bị hai bộ quần áo, một là cho nàng, một bộ khác cho Thái Tử, màu sắc vải dệt đều giống nhau, hơn nữa kiểu dáng cũng thực tương tự, chẳng qua liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra nam trang nữ trang.
“Đều là tú nương trong nhà làm, kiểu dáng quần áo muội suy nghĩ thật lâu, bộ cho ngài đã sớm làm tốt, còn về bộ của Thái Tử, tú nương không ngừng đẩy nhanh tốc độ mới không trì hoãn, ngài thích thì tốt quá.”
Hôm nay tới phần lớn đều là mệnh phụ kinh thành, nhưng nhân số không nhiều lắm, tổng cộng cũng chỉ mười ba mười bốn người, còn lại là vài vị nương nương vị phân tương đối cao, trong phòng tính ra cũng hai mươi mấy người, nhân số xem như khả quan.
“Bệ hạ giá lâm, Thần Tần nương nương đến.”
Bên ngoài vừa vang lên, nữ nhân trong phòng sôi nổi đứng dậy nhìn ra cửa lớn.
Chờ Hoàng Đế đi vào, mọi người mới theo Hoàng Hậu cất bước hành lễ với Lưu Ngạn.
Nhìn mọi người, Lưu Ngạn tiến lên tự tay nâng Hoàng Hậu, cười nói: “Hôm nay là sinh nhật của Hoàng Hậu, theo lý thuyết hẳn là cả nước chúc mừng, nhưng ngại chuyện Gia Châu phủ nên không làm lớn, khiến Hoàng Hậu chịu ủy khuất.”
“Bệ hạ nói vậy làm thần thiếp thấy ngại, thần thiếp là đương triều Hoàng Hậu, đáng lý nên chia sẻ với bệ hạ, dù sao cũng chỉ là một sinh nhật thôi.”
“Nếu Hoàng Hậu chỉ mời chư vị phu nhân, vậy trẫm cũng không ở nơi này quấy rầy các ngươi, buổi tối cùng đi trong cung mẫu hậu dùng bữa nhé.”
“Dạ, thần thiếp cung tiễn bệ hạ.”
Lưu Ngạn quay lại vội vàng, lúc đi còn nhìn Thần Tần đứng bên cạnh, phần lớn nữ nhân ở đây đều rất quen thuộc ánh mắt kia, làm không ít cung phi sắc mặt đều trở nên vi diệu.
Trong đó phẫn nộ nhất không ai ngoài Trân Phi, từ sau khi Thần Tần tiến cung, địa vị của nàng xuống dốc không phanh.
Lúc trước Trình Thụy Tường bị ba bộ hội thẩm, nàng cầu bệ hạ không biết bao nhiêu lần, nhưng bệ hạ chỉ trấn an, không thực thi.
Kỳ thật trong lòng nàng cũng hiểu rõ, chỉ cần Trình Thụy Tường bị người bắt lấy nhược điểm, cho dù như thế nào phái Thái Hậu nhất định sẽ không cho Trình Thụy Tường con đường sống, lần này vụ án tham ô làm rối kỉ cương bùng nổ, trên dưới Trình gia ngoại trừ Trình Thụy Tường bị bắt giam vấn trảm, toàn bộ người còn lại của Trình gia đều bị sung nô tịch.
Khoảng thời gian trước nàng âm Thái Tử một phen, đảo mắt Thái Hậu liền ban đổ nhà mẹ đẻ của nàng, trong lòng nàng tức giận lợi hại, cũng lần nữa cảm thấy Lưu Ngạn thật sự là một kẻ bất lực, nếu trong thâm cung, nàng không trù tính vì chính mình, đợi cho ngày sau Thái Tử lớn lên, chỉ sợ đế vị của Lưu Ngạn cũng tràn ngập nguy cơ, đến khi đó, nàng và con trai chính mình sẽ chết không có chỗ chôn.
“Nghe nói công chúa có thai, ta còn chưa chúc mừng.” Thần Tần đi đến bên cạnh Đường Mẫn, cười nói.
Thịnh Tư Nghiên vốn dĩ đã xinh đẹp, lúc này người mặc hoa phục, đầu đội châu ngọc, càng là diễm lệ quý khí, phong hoa tuyệt diễm, Lưu Ngạn sủng ái nàng cũng là điều dễ hiểu.
Đường Mẫn và nàng chào hỏi lẫn nhau, “Tạ nương nương.”
Địa vị của nàng cũng không thấp hơn mấy phi tần này bao nhiêu, rốt cuộc nàng chính là công chúa được Thái hậu sủng ái nhất, cho dù là nghĩa nữ.
Năm nay Trân Phi đã gần ba mươi tuổi, so sánh với Thịnh Tư Nghiên mười tám tuổi cũng đã thua rất nhiều, hơn nữa tướng mạo càng là kém không chỉ một cấp bậc, tại hậu cung tâm cơ tất nhiên quan trọng, nhưng tướng mạo cũng là nhân tố quan trọng được sủng ái hay không, hai điểm này, Thịnh Tư Nghiên toàn chiếm thượng phong.
Đây là Bùi Cẩm Triều nói cho nàng.
Vài vị nương nương khác như Hiền phi, Lương phi, Từ tần, tuổi cũng không nhỏ, Lưu Ngạn đã rất nhiều năm không nạp phi, trong số tú nữ mới vào cung, tuy Thịnh Tư Nghiên lớn tuổi nhất, nhưng tướng mạo cũng là đẹp nhất.
Thần Tần cũng không nói với Đường Mẫn lâu lắm, đi nói chuyện với phi tần khác, Đường Mẫn ngồi bên cạnh Hoàng Hậu, nhìn nàng nói chuyện với mệnh phụ đến mừng thọ.
Tuy bên ngoài thời tiết nóng, nhưng đình hóng gió và nhà thuỷ tạ lại rất râm mát.
Đường Mẫn không biết khi nào sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không đi loạn khắp nơi, hiện tại chỉ có ngồi cạnh Hoàng Hậu mới là an toàn nhất.
“Đoan Tuệ tỷ tỷ.” Đi đến cạnh nàng là Thập Công chúa Lưu Huệ.
“Công chúa!” Đường Mẫn nhìn nàng ngồi xuống bên cạnh mình, không biết vì sao nàng đột nhiên tới tìm mình nói chuyện.
“Đoan Tuệ tỷ tỷ có thai, ta còn chưa chúc mừng.” tuy Đường Mẫn không đẹp bằng Thần Tần, nhưng ánh mắt thật sự quá thanh triệt, rõ ràng đã từng có xích mích, nhưng lúc nói chuyện, Đường Mẫn cũng không biểu hiện ra không vui.
“Tạ công chúa.” Đường Mẫn cười khẽ, “Công chúa đại hôn ở tháng mười có phải không.”
“Ừ, thời gian còn lại cũng không nhiều lắm.” Lưu Huệ thực vừa lòng hôn sự của mình, hoàng cung này, nàng thật là ở đủ rồi, sớm ngày rời đi cũng xem như một loại giải thoát.
“Có từng thấy phò mã chưa?” Tuy từng xảy ra chút không thoải mái với Lưu Huệ, nhưng cũng không ảnh hưởng gì tới nàng, hơn nữa đối với nàng, nữ hài tử trước mắt cũng chỉ là một đứa bé thôi, nếu Lưu Huệ chủ động kỳ hảo, chính mình cũng không cần nháo cương.
Nói tới phò mã, Lưu Huệ đột nhiên trở nên ngượng ngùng, “Từng gặp, rất sớm phía trước đã gặp.”
“Vậy là tốt rồi, tuy thân phận là công chúa, nhưng trước đại hôn vẫn nên gặp mặt một lần tốt hơn, như vậy cũng biết diện mạo lẫn nhau, xem ra công chúa thực vừa lòng.”
“…… Cũng được.”
Nhưng bộ dáng nàng thẹn thùng thế kia, nơi nào là ‘cũng được’ có thể biểu đạt, hẳn là phi thường vừa lòng mới đúng.
Xem ra Thái Hậu vẫn có đúng mực, ít nhất không để mấy vị công chúa gả không như ý.
“Vậy trước tiên chúc công chúa phu thê hòa thuận, bạc đầu giai lão.” Nàng cầm ly lên uống một ngụm, bên trong chính là nước trắng, đây là Hoàng Hậu cố ý dặn dò, “Đến lúc đó công chúa đại hôn, có lẽ ta không thể tiến cung.”
“Ừ, ta biết, lúc ấy bụng Đoan Tuệ tỷ tỷ đã lớn, Đoan Tuệ tỷ tỷ muốn con trai hay là con gái?”
“Trai gái gì đều được, đều là con ta, nếu thế gian này không có nữ tử, nam nhân đi nơi nào cưới vợ sinh con.”
Lưu Huệ bị lời nàng nói làm cho tức cười, tuy nàng nói không sai, nhưng mẹ chồng nào không hy vọng con dâu có thể một lần được con trai.
Kỳ thật ngoài miệng Đường Mẫn nói không để bụng sinh trai hay gái, nhưng vẫn muốn biết giới tính hài tử, mặc kệ là trai hay gái, ít nhất có vài thứ có thể trước tiên chuẩn bị.
Hiện tại đừng nói là tháng còn nhỏ, cho dù là tháng lớn, không có siêu âm cũng không thể chuẩn xác biết được trong bụng là trai hay gái.
Từ sau khi Trân Phi tiến vào, vẫn luôn ngồi bên cạnh lặng im không nói, cũng không có phi tần nào chủ động nói chuyện với nàng.
Người ở đây đều biết thân phận thật của Trân Phi, cái gọi là thứ nữ Trình gia chẳng qua là cho người khác xem, mà có người cho dù cảm thấy Trân Phi quen mặt, cũng chỉ nghĩ thứ nữ Trình gia có lẽ rất giống Trình Nghê Thường.
Trong thư phòng Bùi phủ, Đoạn Vân Dật nhìn Bùi Cẩm Triều, lại rũ mắt nhìn ly trà trên bàn.
“Trình Thụy Tường xuống ngựa, Ngô Khắc Kiệt thăng nhiệm Hộ Bộ thượng thư, mục đích của Bùi đại nhân đã đạt được.”
“Lần này đa tạ Đoạn đại nhân ra tay tương trợ, kế tiếp hy vọng Đoạn đại nhân có thể tiếp tục nâng đỡ hạ quan.” khóe môi Bùi Cẩm Triều tươi cười phá lệ xán lạn, hàm răng cũng trắng thấm người, giống như lang thấy được con mồi, tùy thời có thể xông lên cắn đứt yết hầu đối phương.
Đoạn Vân Dật lại nháy mắt nhíu mày, “Bùi đại nhân mới vào triều đình, cũng rất rõ ràng hiện tại triều cục không ổn định cỡ nào, bản quan khuyên ngươi, một vừa hai phải thôi.”
“Đoạn đại nhân hiểu lầm hạ quan.” Bùi Cẩm Triều cười nói: “Trước đó vài ngày hạ quan được tin tức, Triệu Hoành Vũ ở Hồng Tụ Chiêu bí mật mở đánh cuộc, mỗi ván cược một ngàn lượng, đây chính là chuyện lớn!”
“Có chuyện này?” Đoạn Vân Dật trầm ngâm, “Luật pháp Đại Vinh quy định, quan viên triều đình tự mở đánh cuộc, nhẹ thì bãi quan, nặng thì xét nhà.”
“Đoạn đại nhân minh giám, hạ quan đã báo tin tức này cho Tô Ngự Sử, hy vọng đến lúc đó Đoạn đại nhân có thể tương trợ.”
“Vì cái gì là ta?” trong lòng Đoạn Vân Dật khó hiểu.
Ở Gia Châu phủ mấy tháng, hắn gặp nguy hiểm xưa nay chưa từng có, gần như mỗi ngày đều có ba năm nhóm sát thủ đến thăm hắn.
Nếu không có những hộ vệ Bùi Cẩm Triều cho hắn, lần này hắn thật là thập tử vô sinh, tuy trước khi đi hắn cũng mang theo hộ vệ và quan binh, nhưng trước mặt sát thủ, bọn họ gần như đều là phế vật.
Nói thật, hiện giờ Đoạn Vân Dật hắn còn sống trên đời, không thể không kể công thanh niên trước mắt.
Nói là ân nhân cứu mạng của hắn cũng không quá.
Tuy hắn là hữu tướng, nhưng so sánh với Tả Tướng Tiền Hoài An, hắn thật là có chút xấu hổ.
Mà thực hiển nhiên, Tiền tướng muốn mượn sức Bùi Cẩm Triều, hiện giờ thê tử của hắn càng là nghĩa nữ của Tiền Thái hậu, nghe nói quan hệ giữa Bùi phu nhân và Thái Hậu, Hoàng Hậu đều thực không tệ.
Hiện giờ hắn muốn động Triệu Hoành Vũ, phải biết rằng Triệu Hoành Vũ chính là Phó đô thống Cẩm Y Vệ, kiêm đô đốc Ngũ Thành Binh Mã Tư, đối với Tiền Hoài An, cho dù không tính là phụ tá đắc lực, nhưng cũng không thể thiếu.
Lần trước hắn bẻ gãy cánh tay của bệ hạ, lần này còn muốn làm Tiền Hoài An rớt một khối thịt to, rốt cuộc hắn muốn làm gì?
“Bởi vì Đoạn đại nhân quyền cao chức trọng, càng bởi vì Triệu Hoành Vũ là người của Tiền Hoài An, chỉ cần Tô Ngự Sử buộc tội, Đoạn đại nhân chèn ép, Triệu Hoành Vũ nhất định không có đường xoay người.”
“Vì sao Bùi đại nhân làm vậy? Lần này muốn ai thượng vị?” tuy Triệu Hoành Vũ là võ tướng, nhưng phong bình cũng không tốt, nếu không phải phẩm hạnh hắn có vấn đề, Đoạn Vân Dật sẽ không đáp ứng.
Bùi Cẩm Triều nghe được hắn nhả ra, hiểu rõ cười nói: “Lần này bổ khuyết chính là ngự tiền thị vệ Phó thống lĩnh Chu Chuẩn.”
Nghe thấy cái tên này, Đoạn Vân Dật gật đầu, nói: “Chu Chuẩn không tệ, tuy tính tình có chút quật cường, nhưng ở vị trí này cũng thích hợp.”
“Như thế liền làm phiền Đoạn đại nhân.”
Đoạn Vân Dật đứng lên, chuẩn bị đi, nhưng trước khi đi, hắn lại hỏi một vấn đề.
“Rốt cuộc Bùi đại nhân đứng về phe nào?”
Phía sau là ngắn ngủi trầm mặc, “Đứng ở phe chính mình, nếu Đoạn đại nhân không động, tự nhiên phải có người ở sau lưng đẩy ngài một phen, về sau chỉ sợ thế cục triều đình sẽ càng thêm gió nổi mây phun, hy vọng Đoạn đại nhân có thể bảo trọng nhiều hơn.”
Phe chính mình? Hắn là phe nào?
Trong lòng Đoạn Vân Dật hơi kinh ngạc vì Bùi Cẩm Triều thu thập tình báo thực chuẩn, hắn chỉ mới vào triều làm quan chưa đến nửa năm, lại nắm bắt tin tức linh thông như vậy, làm sao Đoạn Vân Dật có thể không giật mình.
Rốt cuộc muốn nắm nhược điểm của Trình Thụy Tường tuyệt đối không dễ dàng, Tiền Hoài An xem Trình Thụy Tường là cái đinh trong mắt không phải một hai ngày, mấy năm nay không phải cũng không thể dao động địa vị của ông ta sao?
Chỉ trong thời gian mấy tháng, chờ hắn từ Gia Châu phủ trở về, đã có một chồng sổ sách thật dày bày biện trước mặt hắn, toàn bộ đều là chứng cứ mấy năm nay Trình Thụy Tường tham ô nhận hối lộ, mua quan bán chức và số lượng cụ thể, muốn thu thập được những chứng cứ này dữ dội khó khăn.
Hắn không nhịn được lại lần nữa nghĩ, rốt cuộc Bùi Cẩm Triều là người phương nào.
Hắn tin tưởng, thân gia bối cảnh Bùi Cẩm Triều mà Hoàng Đế và Tiền Hoài An cẩn thận điều tra được cũng chỉ là một góc của tảng băng.
Trong Dực Khôn Cung, Lưu Huệ giống như nhận chuẩn Đường Mẫn, mông dính ghế liền bất động.
Chỉ là Đường Mẫn rất buồn rầu, nàng thật sự không có quá nhiều lời có thể nói với vị công chúa này.
Trân Phi ngồi bên kia, nhìn Đường Mẫn, trong lòng từng đợt khó chịu.
Hài tử trong bụng nàng đã vài tháng, không ngờ cuối cùng vẫn sảy mất, trong lòng Trân Phi rất rõ như thế nào sảy mất, chính vì rõ ràng mới càng thêm oán hận.
Hại chết cái thai của nàng, ban đổ nhà mẹ đẻ của nàng, tất cả đều đơn giản là vì con trai nàng đi Đông Cung náo loạn?
Nàng không ngốc, chỉ cần nghĩ kỹ liền rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó.
Nàng cũng biết Lưu Ngạn làm người, hiện giờ nhìn như còn lời nói nhỏ nhẹ an ủi nàng, kỳ thật tim đã sớm bay tới trên người Thần Tần.
Nàng già rồi, chút “ân tình” này hắn có thể nhớ bao lâu?
Nam nhân bình thường đều không thể kiên trì, huống chi là đương kim đế vương, có người mới quên người cũ, trong thâm cung thực sự quá thường thấy.
Chỉ là Thái Hậu hại nàng sinh non, hiện giờ lại hỏi han Đường Mẫn ân cần, trước sau sai biệt, làm sao trong lòng nàng có thể cân bằng.
“Tiểu Mẫn, có phải mệt rồi hay không?” Hoàng Hậu liếc mắt phát hiện nàng ngáp, cười nói: “Làm Thanh Đàn mang muội đi nội điện nghỉ ngơi một chút, chờ lúc trưa cơm lại kêu muội.”
Đường Mẫn xác thật có chút mệt, tối hôm qua không ngủ ngon, mà sáng nay lại nghe mấy nữ nhân ríu rít bên tai, muốn không buồn ngủ cũng khó.
“Làm nương nương chê cười.”
“Nha đầu ngốc, ai có thai không vậy. Thanh Đàn, mang công chúa đi nội điện nghỉ ngơi.”
“Dạ!” Thanh Đàn cười tủm tỉm gật đầu, sau đó tiến lên đỡ Đường Mẫn đứng dậy, “Công chúa, nô tỳ đưa ngài đi.”
“Được.” Đường Mẫn đứng lên, nói với Lưu Huệ bên cạnh: “Công chúa, lúc cơm trưa chúng ta lại nói chuyện, ta sắp ngồi không yên.”
Lưu Huệ biết nàng có thai, cũng không tiếp tục quấn lấy nàng.
Nội điện này là nơi ngày thường Hoàng Hậu nương nương nghỉ ngơi, trong điện thu thập thực lịch sự sạch sẽ, màn trướng tố nhã, mùi hương thoang thoảng, làm nàng càng thêm buồn ngủ.
“Thanh Đàn, đi ra ngoài hầu hạ nương nương đi, ta có nha hoàn, tới giờ cơm trưa các nàng sẽ kêu ta.”
Thanh Đàn cũng không cự tuyệt, rốt cuộc nương nương không thể thiếu nàng hầu hạ.
“Công chúa cứ việc nghỉ ngơi ở đây, sẽ không có người tới quấy rầy ngài. Nô tỳ cáo lui trước.”
Chờ Thanh Đàn đi ra ngoài, Đường Mẫn mới cởi áo ngoài nằm trên giường, không bao lâu liền ngủ.
Tới gần cơm trưa, Hương Ảnh tiến lên kêu Đường Mẫn dậy, sau đó hầu hạ nàng rửa mặt, mới đi tiền điện.
“Tiểu Mẫn, lại đây ngồi cạnh bổn cung.” Nhìn thấy Đường Mẫn ra tới, Hoàng Hậu tiếp đón nàng.
Đường Mẫn tiến lên ngồi xuống, “Có phải muội đã tới chậm hay không?”
“Không muộn, lúc này mới bắt đầu, có làm mấy món muội thích, ăn nhiều một chút, hiện tại chính là phụ nữ có mang.”
“Dạ!”
Đường Mẫn đã hỏi qua Tôn lão ẩm thực lúc mang thai, kỳ thật có rất nhiều cấm kỵ.
Nàng nghiêm túc chấp hành lời Tôn lão nói, hơn nữa mẹ chồng càng là tôn sùng như thánh chỉ, nghiêm khắc làm theo lời Tôn lão.
Ngoại trừ nàng và Hoàng Hậu, một bàn này còn có bốn vị cung phi, Hiền phi, Lương phi, Trân Phi và Thần Tần.
Trong đó, vị phân của Thần Tần thấp nhất, nhưng vì hiện tại thịnh sủng chính nùng, cũng không ai đấu võ mồm với nàng, lại còn trước mặt Hoàng Hậu, vào ngày như hôm nay các nàng cũng không dám.
Vốn cho rằng hôm nay sẽ bình yên trôi qua, không ngờ lúc sắp rời cung lại xảy ra một chuyện.
Vốn dĩ Đường Mẫn và đám người Phùng Minh Ngọc ở trong đình uống trà, Trân Phi từ nơi xa lại đây nói muốn ngồi cùng các nàng.
Mà khiến Đường Mẫn trở tay không kịp chính là, Trân Phi nương nương không cầm ổn chung trà, trực tiếp hắt lên người Đường Mẫn, trà thực nóng, quần áo mùa hè mỏng manh, trực tiếp xuyên thấu qua quần áo thấm lên da thịt, thiếu chút nữa làm nàng nóng dậm chân.
Sau đó Trân Phi sai người hầu hạ Đường Mẫn đi nội điện thay quần áo.
“Phu nhân, ngài nói có phải Trân Phi nương nương cố ý hay không? Nhìn một cái, nóng đỏ cả chân.” Hương Thảo mang khăn lạnh tới đắp trên đùi Đường Mẫn, vết phỏng đỏ bừng, đau cỡ nào chứ, nàng thấy phu nhân đều đau đổ mồ hôi.
Biết rõ chung trà kia phỏng tay, Trân Phi còn một hai bưng lên, hơn nữa ném tới nơi nào không được, lại trực tiếp hắt lên người phu nhân, thấy như thế nào cũng là cố ý.
Đường Mẫn vốn cho rằng có thể bình bình an an về nhà, ai ngờ Trân Phi nương nương chưa từ bỏ ý định, vội vàng tới gây phiền toái cho chính mình, hôm nay nếu không cho nàng ăn mệt chút, có lẽ buổi tối Trân Phi sẽ ngủ không ngon, người này nội tâm lệch lạc, giống như bị ung thư, muốn chữa hết, khó!
Bên ngoài, Hoàng Hậu bước nhanh đi vào, liếc mắt một cái liền thấy vết phỏng đỏ bừng trên chân Đường Mẫn, may mắn xử lý kịp thời, nếu không chắc chắn sẽ nổi bọt nước, cũng không phải là đùa giỡn.
“Tiểu Mẫn, thế nào, có phải rất đau hay không? Bổn cung đã mời thái y xem cho muội.” Hoàng Hậu tiến lên, “Muội cũng đừng lo lắng Trân Phi, bổn cung sẽ không để nàng nhảy nhót bao lâu.”
“Nương nương, muội không có việc gì, cũng không cần mời thái y, đắp nước lạnh là được.”
“Yên tâm đi, là nữ y trong cung, bị phỏng sao có thể không nhìn kỹ, đừng để trở nặng.”
Nghe được là nữ y, Đường Mẫn cũng không cự tuyệt.
Hoàng Hậu ngồi xuống bên cạnh nàng, hỏi: “Rốt cuộc sao lại thế này, sao Trân Phi lại ngồi với bọn muội?”
Phùng Minh Ngọc ở bên cạnh trả lời: “Vốn dĩ thiếp thân cũng cảm thấy kỳ quái, trước kia chưa bao giờ nói chuyện với Trân Phi nương nương, không ngờ lần này nhìn thấy chúng ta nàng lại chủ động bắt chuyện, sau đó thì hắt chung trà lên công chúa.”
Hoàng Hậu nghe vậy hừ lạnh nói: “Đơn giản chính là cái thai không còn, hiện tại nhìn thấy Tiểu Mẫn mang thai, trong lòng ghen ghét thôi, tóm lại Tiểu Mẫn cho nữ y xem trước, không sao bổn cung mới có thể yên tâm cho muội rời đi, nếu không làm sao bổn cung công đạo với Bùi đại nhân.”
Đường Mẫn che miệng cười nói: “Nương nương, muội không sao, chỉ là nóng một chút, sau khi hồi phủ dưỡng là được, hơn nữa trong phủ cũng có một vị đại phu, không có gì đáng ngại.”
“Tóm lại chuyện này, bổn cung sẽ cho muội một công đạo, chơi thủ đoạn vào ngày sinh nhật của bổn cung, cho dù không vì muội, bổn cung tất nhiên cũng sẽ không nhẹ tha.”
Đường Mẫn biết, đây là Hoàng Hậu lấy cớ.
Lấy cớ để gây phiền toái cho Trân Phi.
Sau đó nữ y đến, xem xét vết thương trên chân Đường Mẫn, nói cũng không lo ngại, chỉ là vết phỏng cần rịt thuốc vài ngày.
Hoàng Hậu nhìn ra, hiện tại Đường Mẫn cũng không có tâm tình tiếp tục lưu lại trong cung, sau khi nữ y thoa thuốc, Thanh Đàn tiễn các nàng ra cung.
Về đến nhà, Đường Mẫn bị người đỡ xuống xe ngựa, hiện tại hai đùi nóng rát đau, cho dù đã thoa thuốc cũng còn đau.
Bùi Cẩm Triều nhìn thấy Đường Mẫn kéo hai cái đùi đi đường, sắc mặt tức khắc đen.
“Sao lại thế này?” Hắn bước nhanh tiến lên bế Đường Mẫn, trực tiếp bước vọt vào nhà, đặt nàng lên giường.
Hương Thảo thêm mắm thêm muối kể lại Trân Phi ghen ghét như thế nào, hai mặt như thế nào, hắt nước trà nóng bỏng lên người Đường Mẫn như thế nào, tỉ mỉ nói một lần, sau đó phát hiện sắc mặt gia khó coi cực điểm, nàng mới hậm hực nhắm miệng.
Bùi Cẩm Triều quay đầu nhìn thoáng qua Hương Thảo, hắn nhớ rõ nha hoàn này đi theo Đường Mẫn từ lúc ban đầu, hiện tại tính tình vẫn khiêu thoát như thế.
“Bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, các ngươi đi theo bên người phu nhân, không thể hỗ trợ cũng đừng thêm phiền, kêu các ngươi nói cái gì thì nói cái đó, cần gì bẻ cong tâm tư? Nếu có ngày gặp được lúc khẩn cấp, phu nhân chắc chắn thua trên người các ngươi không thể nghi ngờ. Đi xuống trước đi, nếu lại xảy ra chuyện như vậy, đừng trách ta bán các ngươi đi.”
Hương Thảo biết lời này là gia nói với nàng, vội vàng sợ tới mức xoay người chạy ra.
Sau khi ra cửa, hốc mắt tức khắc đỏ, nước mắt hàm trong hốc mắt, muốn khóc lại không dám khóc.
“Có vài lời, không phải nói càng nhiều càng tốt, tình huống ngay lúc đó như thế nào, tỷ nên trả lời như thế đó, nói nhiều sai nhiều.” Hương Ảnh nhìn Hương Thảo, chính vì tính tình phu nhân tốt, khiến cho nàng cảm thấy chính mình cao hơn người khác một cấp? Có thể làm thiếu gia xem trọng?
Đường Mẫn không nói gì khác, lúc này, nàng sẽ không làm Bùi Cẩm Triều mất mặt.
Bùi Cẩm Triều thấy trong phòng không có ai, nói với nàng: “Cởi quần ra cho ta nhìn xem.”
Đường Mẫn hơi ngốc, sau đó cười nói: “Hoàng Hậu đã sai nữ y xem cho ta, cũng thoa thuốc rồi, biểu ca không cần lo lắng.”
“Cởi!” Bùi Cẩm Triều ngôn ngữ càng tinh giản, sắc mặt cũng càng khó coi.
Chờ Đường Mẫn cởi quần ra, nhìn dĩ vãng đùi tuyết trắng lúc này trở nên đỏ bừng, sắc mặt hoàn toàn đen thành đáy nồi.
“Mẫn Mẫn, trước khi ra cửa, ta dặn dò nàng như thế nào? Có phải nàng quên mất hay không?” Hắn hạ giọng, mang theo tức giận, nếu không phải lúc này nàng đáng thương hề hề nhìn mình, hắn nhất định phải đè nàng xuống, giáo huấn một trận.
“Ta nhớ rõ, nhưng lần này thật sự là muốn tránh cũng không được, dù sao nàng cũng là hoàng phi, ta chỉ là nghĩa nữ của Thái hậu, chẳng lẽ nàng nói muốn ngồi cạnh ta, ta còn có thể cự tuyệt hay sao? Lần này cũng may không có gì trở ngại, kế tiếp ta sẽ không tiến cung, biểu ca đừng nóng giận.”
Bùi Cẩm Triều thở dài trong lòng một tiếng, kéo chăn mỏng đắp cho nàng, “Mẫn Mẫn, ta không phải tức giận.”
“Ừ, ta biết, về sau ta sẽ chú ý, nhưng nếu lần sau lại gặp tình huống này, ta vẫn không thể tránh, quan lớn một bậc áp chết người, biểu ca cũng hiểu rõ mà.”
“Nha đầu này, không có chút tâm nhãn nào sao? Nếu Trân phi đến gần nàng, nàng liền đến bên cạnh Hoàng Hậu, hiện tại Trân phi sinh non, tự nhiên không thể nhìn Thái Hậu và Hoàng Hậu sủng ái nàng mang thai, lần này là hắt trà nóng, lần sau có lẽ chính là hạ đao, nàng muốn hù chết ta hay sao?”
“Thực xin lỗi mà.”
“Đừng xin lỗi ta, hiện tại việc cấp bách là dưỡng thương, mấy ngày tới có lẽ sẽ rất đau, nhẫn nhịn chút, ta đi chỗ Tôn lão lấy thuốc cho nàng.” Dứt lời, đỡ nàng nằm xuống, hắn xoay người rời đi.
Chuyện lần này làm Bùi Cẩm Triều quyết định, Trân Phi tuyệt đối không thể lưu, mà Thất hoàng tử nàng sinh, cũng lưu không được.
Hắn làm bất luận chuyện gì cũng có một nguyên tắc, nhổ cỏ tận gốc!
Quân tử báo thù mười năm không muộn? Đừng có mơ, một ngày hắn cũng không cho.
Trình Thụy Tường như thế, Trình Nghê Thường cũng là như thế.
Nữ nhân kia đã sống tạm mấy năm, cũng xem như phúc phận của nàng, lần này dám trêu đến trên đầu hắn, Diêm Vương không muốn thu cũng phải thu.
Tôn lão biết Đường Mẫn bị phỏng, hai lời chưa nói liền đưa thuốc cho Bùi Cẩm Triều, cũng dặn cách sử dụng.
Lấy thuốc trở về, Bùi Cẩm Triều tự mình thoa thuốc cho nàng, sau đó kêu nàng nhanh chóng nghỉ ngơi, hắn đi thư phòng.
“Đưa tin tức điều tra được cho Tiền Hoài An, đơn độc chuẩn bị một phần, làm người ở Thọ Khang Cung đưa cho Tiền Thái Hậu.”
“Dạ!” Thẩm Khang nhận được lệnh, rất mau rời đi.
Đây là chứng cứ và danh sách năm đó Trình Thụy Tường thiết kế hành thích Hoàng Đế, chỉ cần giao cho Tiền Hoài An, tin tưởng ông ta tuyệt đối sẽ trình bẩm Lưu Ngạn. Biếm vào nô tịch? Chọc tới hắn, ngay cả làm nô tài đều là hy vọng xa vời, hành thích đương triều thiên tử chính là tội tru chín tộc, bắt đầu từ một chung trà nóng, Trình gia sẽ hoàn toàn bị xoá tên khỏi Đại Vinh, bao gồm Trân Phi trong cung cũng thế.
Thọ Khang Cung, Hứa Sùng cong eo đi vào.
“Thái Hậu, chuyện ngài sai người điều tra Trân Phi đã có tin tức.”
Thái Hậu đang nói chuyện với Thôi ma ma, nghe được lời này, vội vàng làm Hứa Sùng nói tiếp.
Hứa Sùng lấy ra vài trang giấy trình lên, “Đây là lời khai của mấy hạ nhân Trình gia, mời Thái Hậu xem qua.”
Thái hậu tiếp nhận, lẳng lặng nhìn, chờ đến cuối cùng khóe môi lộ ra tươi cười lạnh băng.
“Bang ——” bà đập vài trang giấy thật mạnh lên bàn.
“Hay, hay lắm Trình Thụy Tường, hay lắm Trân Phi, một đôi cha con lại dám mưu đồ bí mật hành thích Hoàng Đế, thật sự là lòng muông dạ thú, tội ác tày trời.”
Trong lòng Hứa Sùng “lộp bộp”, “Thái Hậu, chẳng lẽ chuyện năm đó thật là người có tâm thiết kế?”
Thái Hậu chịu đựng lửa giận gật đầu: “Chuyện này nói vậy sẽ không giả, chỗ Hoàng Đế có động tĩnh gì không?”
“Lúc nô tài đi vào, nghe được Hình Bộ thượng thư đã đệ sổ con tiến cung, chắc là hôm nay bệ hạ cũng biết.”
“Được, chuyện này chúng ta án binh bất động, chờ Hoàng Đế nhận được tin tức rồi nói sau.”
“Dạ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.