Tới gần cuối năm, các nhà các hộ đều đang chuẩn bị quà tết đưa cho thân thích quê nhà, mà mỗi năm Bùi gia nhất định tặng cho mỗi nhà một cân thịt heo làm quà tết, tuy không nhiều lắm, nhưng cũng đủ một hộ bốn nhân khẩu ăn cơm tất niên, mỗi món ăn đều xuất hiện lát thịt. 
Ở trong thôn đều là Đường Mẫn đi theo Trâu thị tặng cho mấy nhà có quan hệ tốt, ở xa thì chờ buổi chiều Bùi Hải Cường lái xe ngựa đưa đi. 
Khoảng cách ăn tết còn chưa đến năm ngày, đây cũng là năm mới đầu tiên của Đường Mẫn ở cổ đại. 
Trong nhà mỗi ngày buổi sáng đều giết sáu bảy con heo, sau đó Bùi Hải Cường lái xe đi giao trong thị trấn, Bùi gia giết heo vài thế hệ, gần như nửa cái thị trấn đều là khách hàng quen, mỗi năm tới ngày tết, thông thường những quản gia gia đình giàu có đều là một lần mua nửa con, bạc tự nhiên cũng chỉ nhiều hơn chứ không ít, thậm chí có quản gia quan hệ không tệ còn tặng cho Bùi Hải Cường một ít điểm tâm trong phủ linh tinh. 
Chỉ trong thời gian nửa tháng trước tết, bạc kiếm được gấp ba bốn lần các tháng trong năm. 
Mà mấy ngày nay đi theo Trâu thị tặng quà tết, Đường Mẫn nhìn thấy tình huống nhà khác, cổ đại nhà nông hộ thật sự quá túng quẫn, sau khi các nàng tặng quà tết, bọn họ cũng lấy hàng tết đã chuẩn bị đáp lễ các nàng, đại khái đối phương tự nhận mấy món đó là đáp lễ tốt nhất có thể ra tay. 
Đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-quy-the/1187591/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.