Giữa trưa, phần lớn hàng xóm láng giềng tới quà cưới đều đã rời đi.
Trần thị đi vào nhà kề thượng phòng, nhìn thấy bên trong hộp lớn hộp nhỏ, còn có một túi đồng tiền, vui cười miệng đều khép không được.
“Con à, chờ muội muội con thành thân, đón tức phụ con về đi.” Ước lượng túi tiền kia, lúc này Trần thị mới nhớ tới con dâu chính mình.
Biểu tình Đường Khiêm hơi hơi tối sầm lại, sau đó nhẹ nhàng gật đầu, giọng điệu có chút đạm: “Con đã biết.”
“Nàng sắp sinh, tổng không thể làm nàng sinh ở nhà mẹ đẻ, tuy tính tình không tốt, đó cũng là cháu ruột của nương.”
“Dạ!”
Trần thị liền lược qua đề tài con dâu, mở túi tiền ra, nhìn một nắm đồng tiền bên trong, đột nhiên quay đầu nhìn con trai, hỏi: “Cữu mẫu con cho bao nhiêu?”
“Mười đồng tiền!” biểu tình Đường Khiêm bất biến.
“Gì? Mười đồng?” giọng Trần thị tức khắc bởi vì kinh ngạc mà trở nên bén nhọn: “Nhà nàng không có tiền sao? Sao chỉ cho mười đồng? Nói ra không phải sẽ làm người chê cười chết? Chúng ta là thân thích lại là quan hệ thông gia, nhà họ cũng thật biết làm, có xấu hổ hay không?”
Đường Khiêm không ngu ngốc, nguyên nhân trong đó không ai rõ hơn hắn, giọng điệu có chút không kiên nhẫn nói: “Lúc trước Mẫn Nhi thành thân không phải nương chỉ cho năm đồng sao?”
“Sao có thể giống nhau? Nhà ta điều kiện gì? Nhà họ điều kiện gì? Khẳng định là tiểu tiện nhân Đường Mẫn khua môi múa mép trước mặt cữu mẫu con, nương đã sớm biết nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-quy-the/1187582/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.