Chờ hai người tới Đường gia ở thôn Đào Hoa, rất xa đã có thể nhìn thấy ở cửa nhà có mấy bóng người, chính là Đường Võ và hai tiểu gia hỏa. 
Nhìn thấy nơi xa xe ngựa, Đường Hạo dẫn đầu chạy tới bên này, nhìn Bùi Lục Lang ngồi ở càng kéo xe, thò tay nói: “Lục ca, sao lại là huynh đưa tỷ tỷ tỷ phu tới?” 
Bùi Lục Lang nhìn Đường Hạo trắng trắng nộn nộn, duỗi tay túm hắn lên ngồi bên cạnh, tuy chỉ có hơn mười thước, ít nhất cũng làm Đường Hạo thỏa mãn một hồi. 
“Ngày hồi môn, cữu cữu đệ không thể tới cửa, nhờ huynh đưa tới, mắt thấy trời sắp mưa, mấy người ở bên ngoài chờ làm gì?” 
Chờ xe ngựa dừng ổn, Bùi Cẩm Triều dẫn đầu xuống xe, sau đó vươn tay cho Đường Mẫn. 
Nhìn bàn tay kia khớp xương rõ ràng, Đường Mẫn do dự hai giây, mới nương hắn trợ giúp nhảy xuống xe ngựa. 
“Cha, sao lại chờ ở bên ngoài?” 
Đường Võ hơi có chút xấu hổ nói: “Đệ đệ muội muội con một hai phải chờ ở bên ngoài, ta sợ bọn họ chạy loạn, mau vào phòng đi, trời sắp mưa rồi.” 
Đoàn người vào phòng, đi hành lễ với Đường lão gia tử và lão thái thái trước, sau đó lão thái thái lưu lại Bùi Cẩm Triều, tống cổ Đường Mẫn đi tây sương. 
Trương thị sớm đã chờ ở tây sương, nhìn thấy con gái tiến vào, vội vàng kéo nàng ngồi xuống giường đất. 
Thấy khí sắc con gái có vẻ tốt hơn lúc ở nhà, Trương thị mới xem như yên tâm. 
“Hạo Nhi, dẫn muội muội ra ngoài chơi đi, nương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-quy-the/1187572/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.