Thuyền hoa Giang Nam, lầu gác song hồng, huân hương lượn lờ khắp chốn, bên song cửa sổ đặt một chậu Thiên Nữ mộc lan.
Lúc này, đúng là thời kỳ hoa nở, thiên nữ danh quý, bình thường khógặp. Nam tử nhàn nhã dựa vào song cửa sổ, áo xanh thắt lưng ngọc, kimquan ngọc trắng, khuôn mặt tuấn tú mang theo vài phần thư sinh, nhưngcặp mắt phượng lại toát ra vẻ mị hoặc khó cưỡng.
“Hôm nay ta mới biết kiến thức mình nông cạn, trên giang hồ từ khinào có loại võ công thế này?” Nam tử quay đầu, nhìn phía đối diện cườinói.
Đối diện, mành hoa che đậy, lò đồng đốt hương, ẩn hiện một chiếc tháp gỗ hoa lê.
Khói trắng ượn lờ che lấp người trên tháp, chỉ thấy ống tay áo hoabuông xuống. Ống tay áo kia được dệt từ cẩm, thêu hoa văn hình mây,buông xuống trước tháp, tùy ý đến nhàn hạ.
Lô hương tỏa ra khói trắng thanh nhã, nam tử nằm trên tháp, lưng dựavào cửa sổ, không thấy bộ dạng, ngoài cửa sổ sương trắng che núi xa, một ống tay áo thanh nhã, như che kín cả vạn dặm giang sơn tú lệ.
Bàn tay còn lại của nam tử cầm một quyển sách cổ đã ố vàng, ánh mắtdán vào trang sách, đợi qua trang trước mặt, mới không nhanh không chậmmở miệng. Giọng nói kia, khiến cho người ta nhớ tới tiếng gió yên tĩnhsau ngày tuyết rơi, giống như ánh mặt trời ấm áp tiến vào bệ cửa sổ củangày đông giá rét, nhưng lại lười biếng cực kỳ: “Ồ? Hôm nay ta cũng mớibiết, mấy năm nay võ nghệ của ngươi không tiến bộ, ngay cả tin tức trong giang hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-ngo-tac-nu-ngo-tac/50393/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.