Dân chúng Đại Hưng thường coi trọng việc cõi âm, hán tử nhìn chằmchằm thanh đao trước mặt, nghĩ đến chuyện đao này đã mổ qua người chết,trong lòng không khỏi cảm thấy ớn lạnh, hắn không muốn trúng thi độc,sau đó chậm rãi thối rữa mà chết.
Mạng quan trọng hơn hay là một trăm lượng bạc quan trọng hơn, đây vĩnh viễn không phải là một lựa chọn khó khăn.
“Xem như ngươi lợi hại! Ngươi đắc tội là Thẩm phủ!” Hán tử cắn răngmột cái, quyết tâm, thầm nghĩ coi như chuyện làm ăn lần này không gặpmay, lỗ vốn!
Mộ Thanh im lặng, trong mắt lộ ra chút chế giễu.
Thẩm phủ...
Thẩm phủ này cũng có chút lai lịch, đây là dòng dõi của An Bình Hầu ở Thịnh Kinh. Mười tám năm trước trong triều sinh biến, thứ tử của AnBình Hầu bị giáng chức, mang theo gia quyến đến huyện Cổ Thủy. Chưa đếnvài năm, vị công tử từng một thân vinh sủng quyền quý này do buồn bực mà chết, nương tử của hắn cũng không sống được bao nhiêu ngày mà đi theo,chỉ để lại đứa con gái nhỏ cùng một đoàn thị thiếp, thứ tử thứ nữ.
Nữ tử kia khuê danh là Thẩm Vấn Ngọc, từ nhỏ yếu ớt, ngay cả một cáiấm sắc thuốc cũng không nâng nổi, nhưng ba tháng trước lại được tiếpnhận mọi quyền hành trong Thẩm phủ. Tiểu thiếp Lưu thị lo chuyện bếp núc trong phủ không hiểu sao đột nhiên thắt cổ bỏ mình, con trai của Lưuthị chuyên lo chuyện ngoài phủ nghe tin mẫu thân qua đời, vội vã trở vềchịu tang, trên đường gặp Thủy phỉ*, một thuyền cả nhà đều chết chìmdưới sông, ngay cả thi thể cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-ngo-tac-nu-ngo-tac/50391/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.