“Không thể nào! Người chắc chắn bị làm ngạt chết sau đó mới treo lên xà nhà, ta không thể xem nghiệm sai được!” Triệu Đồ Tử nói.
Mộ Thanh đứng ở cửa phòng, theo tiếng nói nhìn lại, “Ngươi là ngỗ tác?”
Triệu Đồ Tử nghẹn họng, “Cái đó... không phải.”
“Hắn là đồ tể trong thôn, tên gọi Triệu Hưng An, nhưng mọi ngườichúng ta thường gọi hắn Triệu Đồ Tử.” Tộc công từ trong phòng đi ra,đứng sau Mộ Thanh nói.
Đồ tể, giết heo?
“Người là heo sao?” Ánh mắt Mộ Thanh càng thêm lãnh đạm.
“Khụ!” Tộc công, thôn trưởng và đám người ở phía sau đồng loạt ho khan, cô nương này...
Người mặc dù không phải heo, nhưng để đồ tể khám nghiệm tử thi, cũng không phải chuyện vi phạm luật lệ.
Nghề ngỗ tác vốn bắt nguồn từ những người làm nghề khâm liệm, đồ tể.Trước đây ở nơi này không hề có ngỗ tác chuyên môn, nếu có xảy ra ánmạng, đều do dân đen xem nghiệm, rồi sau đó báo cáo lên quan phủ. Trongđám dân đen này, bao gồm cả lưu manh phố phường cùng đồ tể.
Đồ tể giết heo mổ bò, rất hiểu biết về đao. Lưu manh phố phường suốtngày ẩu đả, đánh nhau đối với dao kiếm cũng rất có nhãn lực. Bởi vậy,hai loại người này xem khám nghiệm tử thi, khá được quan phủ tin tưởng.
Sau đó, quan phủ gọi những người có kinh nghiệm khám nghiệm tử thivào nha môn, chuyên môn khám nghiệm cho các vụ án mạng, lúc này mới sinh ra ngỗ tác. Tuy ngỗ tác có chức quan cùng bổng lộc, những vẫn chỉ làtiện tịch, nhiều người không muốn làm, bởi vậy đến nay các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-ngo-tac-nu-ngo-tac/50389/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.