Edit: Leo
“Dân phụ bái kiến tướng quân.” Dương thị chỉ ngẩn người một lát đã bước ra khỏi phòng, vừa xuống bậc đã quỳ, “Hôm nay đa tạ tướng quân ủng hộ con ta, vốn nên ở huyện nha khấu đầu cảm tạ, nhưng khi ấy tình hình hỗn loạn, tướng quân rời đi trước nên không kịp.”
Mộ Thanh nâng Dương thị dậy, nói: “Ta chẳng qua chỉ nói vài câu, đại xá là ý của Thánh Thượng, phu nhân nhớ kỹ ơn nghĩa Thánh Thượng là được rồi.”
Nguyệt Sát nghe vậy hơi nhướng mày, liếc mắt nhìn sau gáy đã trùm kín mũ của Mộ Thanh, nữ nhân này thật ra cũng biết nói chuyện, lúc ở trước mặt chủ nhân cũng có thể nói như vậy thì tốt rồi.
Dương thị cười: “Nhớ kỹ, đều nhớ kỹ! Dân phụ từ huyện nha trở về đã kêu Viễn nhi đến phố thịt ở thành Nam mua mười cân thịt ba chỉ, mới vừa làm xong một nồi bánh bao nhân thịt, định rằng hấp chín sẽ đưa qua chỗ Thánh Thượng và tướng quân. Ngày mai Thánh giá khởi hành về kinh, dân phụ không có gì báo đáp, chỉ có hai nồi bánh bao thịt này để tiễn đưa Thánh Thượng và tướng quân, món ăn thôn dã, mong đừng ghét bỏ.”
Vừa rồi thấy hai tiểu cô nương ở trong phòng bếp bận việc, Mộ Thanh đã nhìn thấy trên kệ bếp đặt bánh bao, còn tưởng Dương thị được miễn tội chết, gia đình vì nàng chúc mừng, không ngờ lại làm cho ân nhân, mười cân thịt với nhà họ Thôi mà nói là số tiền không nhỏ.
“Bao cũng được, trên đường ăn, một nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-ngo-tac-nu-ngo-tac/2137952/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.