Khi Mộ Thanh cùng Nguyệt Sát bay qua đỉnh núi, mặt trời vừa lên, thảo nguyên dần dần khoác lên mình một màu vàng rực, trải dài ngàn dặm.
Khung cảnh kia, có chút kỳ diệu.
Sông Cách Ngõa đem thảo nguyên Hô Tra chia thành hai phần, trên bờ bênnày, tên thành rừng, thi thể liên miên, ngàn người đứng trang nghiêm.Bên kia bờ, một người ngồi, trên vai trúng tên, đang cởi áo.
Một dòng sông Cách Ngõa, ngàn người đối mặt một người.
Trong lòng Mộ Thanh trầm xuống, nhanh chóng đi xuống núi, đi tới giữa sườn núi ngửi thấy trong gió có mùi máu tanh. Khi xuống dưới chân núi,thấy một đội tinh binh đem những mũi tên rơi trên mặt đất nhặt xếp sangmột bên, một đội binh khác khuân xác những binh lính đã chết trở về.
“Lỗ tướng quân.” Mộ Thanh đi đến bên người Lỗ Đại.
Lỗ Đại thấy nàng đến, hai hàng lông mày vốn nhíu chặt khẽ thả lỏngra, nhưng khuôn mặt vẫn tái nhợt như trước, hất cằm đầy râu quai nón vềphía bên kia bờ sông, nói: “Ngươi đoán đúng rồi, kẻ kia đúng là Hô DiênHạo, là thằng nhãi con người Hồ đang ngồi ở đối diện bên kia!”
Mộ Thanh theo hướng Lỗ Đại chỉ nhìn lại, thấy sông dài trong trẻo,một nửa thảo nguyên rực rỡ ánh mặt trời, sau lưng người nọ vàng rực, nửa thân trên lõa lồ, tay cầm một bình rượu lớn, mắt nhìn bờ bên kia, sauđó cúi đầu dội mạnh nước trong bình lên bả vai, duỗi tay nắm lấy đuôimũi tên, đột nhiên giật mạnh!
Mũi tên sắc bén bị giật mạnh mang theo máu thịt, máu nhỏ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-ngo-tac-nu-ngo-tac/2137880/quyen-1-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.