Một thiếu niên thành tích thao luyện thường thường dẫn một đám binhlính nhát gan, thắng một kẻ là con cháu của võ tướng dẫn một đám binhlính khỏe mạnh!
Khi đám binh lính vốn bị coi là nhát gan khiêng cờ lớn hiên ngang trở về, vẻ hãnh diện kia, vẻ phấn chấn kia, cùng với Chương Đồng mặt mũidính máu và một đám binh lính ủ rũ chán nản, hợp thành một cảnh tượng vô cùng đáng kinh ngạc, chốc lát làm chấn động cả quân doanh!
Lão Hùng miệng giương to đến nỗi có thể nhét cả một quả trứng.
Lỗ Đại cười lớn một tiếng, khuôn mặt thô lỗ bởi vì thần sắc mừng rỡmà trở nên dễ thân hơn, “Ha ha! Tiểu tử được lắm! Lấy ít thắng nhiều,lấy yếu thắng mạnh, trận này nếu ở Tây Bắc, giết là người Hồ, ngươi cùng đám thủ hạ của mình đủ để một trận chiến thành danh!”
Cho dù không phải giết người Hồ, một trận chiến tối nay cũng đủ để Mộ Thanh nổi danh trong quân doanh!
Chỉ cần một đêm, sáng mai đại danh của nàng có thể truyền khắp toàn quân!
“Tướng quân, lá cờ chúng ta đã mang đã trở lại!” Tân binh khiêng cờtiến lên, cờ lớn cầm trong tay giao cho Lỗ Đại, đáy mắt không dấu đượchưng phấn.
“Tốt!” Lỗ Đại nhận lấy, chỉ nói một chữ, các tân binh đều đứng thẳng tắp, trên mặt lộ ra thần sắc tự hào.
Lỗ Đại liếc mắt nhìn Chương Đồng cùng đám thủ hạ của hắn, “Binh lựcnhiều gấp đôi, khi thao luyện còn được gọi là cường binh, mà lại thuathành như vậy, lão tử cũng thấy mất mặt thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-ngo-tac-nu-ngo-tac/2137875/quyen-1-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.