Mành giường được xốc lên, có luồng gió thổi ra, hướng về phía nhữngcây nến trong điện, ánh nến lúc sáng lúc tối, ẩn hiện dung nhan của namtử đứng ngoài cửa. Đợi ánh nến tắt hẳn, người trên giường cũng yên tĩnhtrở lại, nam tử vẫn dựa cửa bất động, xa xa nhìn lại, giống như một bứchọa tuyệt đẹp in trên khung cửa.
Choang!
Ngoài điện bỗng nhiên truyền đến tiếng đồ sứ vỡ nát.
“Là ai?” Nam tử mở miệng, giọng nói trầm thấp.
Lập tức, cửa điện được mở ra, thái giám tổng quản Phạm Thông tiến vào báo: “Khởi bẩm bệ hạ, ngoài điện có Tề mỹ nhân mang trà sâm đến, nô tài bảo hắn ở bên ngoài chờ đợi, vừa rồi là hắn vô ý đánh đổ ấm trà.”
“Đánh chết!” Giọng nói Đế vương xuyên qua điện lớn mà ra, trong đêm hè lại mang cảm giác lạnh lẽo.
“Tề mỹ nhân...”
“Lãnh cung.” Đế vương lười biếng hạ ý chỉ, sau đó chậm rãi đi về phía long sàng, áo bào đỏ ướt thẫm chảy nước xuống sàn điện, ánh nến chiếuvào loang lổ như máu.
Phạm Thông cụp mắt, ý chỉ bực này đối với hắn đã thành thói quen, nói một tiếng tuân chỉ sau đó lui ra khỏi đại điện. Ngoài điện truyền đếntiếng la như quạ kêu trong đêm, sau đó chỉ còn lại tiếng nghẹn ngàotrong cổ họng, giống như miệng bị thứ gì đó bịt chặt, một đường kéo đixa.
Bộ Tích Hoan xốc mành giường tiến vào bên trong, thấy Mộ Thanh mặcnguyên quần áo mà nằm, có người tiến vào nhưng không hề có phản ứng gì,dường như đã ngủ say. Ánh sáng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-ngo-tac-nu-ngo-tac/2137851/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.