Cũng may Tam Lang vốn là người lạc quan. Dọc theo đường đi bóng trúc đung đưa, chim kêu gió thổi, phong cảnh quả nhiên tuyệt đẹp. Hắn nằm ở trên mui thuyền, nghe tiếng nước róc rách ở đáy thuyền, nhìn mây xanh trên cao muôn dạng hình thái. Rất nhanh hắn đã điều chỉnh tốt tâm tình. 
Người luôn phải hướng phía trước mà đi. Nếu không có lựa chọn nào khác, phải tìm cách để tốt hơn. 
Nếu đối với thế giới này còn chút mờ mịt, không bằng trước nằm nghỉ mà suy nghĩ phân tích. Nghĩ vậy, Tam Lang đứng lên nhặt khối than củi, viết lên mui thuyền chữ thập. Ở xung quanh thì viết các chữ Latinh. 
Chữ thứ nhất đại biểu ưu thế. Chữ thứ hai đại biểu khuyết điểm. Chữ thứ ba đại biểu cơ hội. Chữ thứ tư đại biểu uy hiếp. 
Trước xem xét ưu thế, bởi tâm linh yếu ớt của mình rất cần được an ủi. Trần Tam Lang suy nghĩ một chút, viết xuống chữ ‘Tri thức’. Sợ người khác xem hiểu, hắn dùng tiếng Anh viết. 
Lão cha vì sao dọa cho hai công mẫu kia phải sợ, bởi vì nhờ tri thức, tri thức chính là sức mạnh. Tri thức ở niên đại này được gọi là tri thức, chẳng lẽ tri thức ở thời đại thông tin bùng nổ kia không được gọi là tri thức? 
Bản thân mình xuất thân là thế gia trung y. Đi theo ông nội mười năm, mưa dầm thấm đất. Sau lại tiến vào thời kỳ thanh niên phản nghịch. Không muốn dựa theo bài bố của cha chú, liền quyết định báo danh vào quân đội. Bất hạnh bị phân đến đội mệt nhất là đội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/92522/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.