Hắn là người chưa từng biết đến việc kéo bùn bưng nước, nhưng hắn đã quyết định mình trở thành Trần Tam Lang rồi, càng không thể nhắm mắt giả vờ chết. Vừa định mở mồm nói, thì nghe thấy tiếng ‘ọc ọc’ vang lên, hóa ra từ sáng sớm đến bây giờ chưa có hạt cơm nào vào bụng, nên bụng mới đánh trống như vậy.
- Tối như vậy à.
Hắn không chịu được vì hắn đang sốt, nhìn trái nhìn phải chỉ là một mảng tối om, chỉ nhìn thấy lờ mờ hai bóng dáng nho nhỏ:
- Tại sao không bật đèn?
- Tam ca chắc không nhớ?
Hai bóng dáng ngây ra một lúc, đứa lớn hơn một chút là Ngũ Lang nói:
- Ca ca đã đi đòi rồi mà, đại nương nương không cho, rồi còn chửi mắng thậm tệ.
- Con mẹ nó.
Hắn, cũng chính là Trần Tam Lang không kìm nổi cơn giận giữ nói:
- Đây là ngược đãi vị thành niên à!
- Thế nào là vị thành niên?
- Chính là như các ngươi đó.
Trần Tam Lang tức giận nói.
- Thế còn ca ca.
- Những đứa bé đáng thương này, đúng là không nên nói cho chúng biết…
Trần Tam Lang đối với cái thế giới này, cũng có cảm giác sợ hãi, hắn vẫn chưa chuẩn bị tinh thần làm quen với cuộc sống này, hắn quyết định đêm nay đành phải mò mẫm trong đêm tối, dù sao cũng không đến mức lấy đũa thông vào lỗ mũi đâu?
- Có cái gì ăn không?
- Có, có.
Trẻ con rất nhạy cảm, khi thấy hắn đã khỏe lại bình thường, hai đứa nhỏ cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn, ngay lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/92511/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.