-Nhi thần khẩn thiết xin người đừng xem….
Triệu Tông Tích cúi đầu nói.
-Vì sao lại không xem?
Triệu Trinh lạnh lùng hỏi.
-Nhi thần sợ xem rồi, không biết nên trả lời phụ hoàng thế nào.
Triệu Tông Tích nói:
-Nếu nói cho rõ ràng thì sẽ khiến cho trăm quan lo sợ, thậm chí tai họa kề bên; cũng sẽ làm cho người ta nói thần nhân cơ hội đả kích Tông Thực. Nếu không thì đạo lí sáng tỏ, quốc pháp khó tránh….. nghĩ tới nghĩ lui mà vẫn chưa ra.
-Ngươi đúng là tên láu cá, nói không xem là không xem.
Triệu Trinh sắc mặt giãn ra nói tiếp:
-Nhưng lại trị bại hoại như thế, ngươi có thể một mực trốn tránh sao?
-Dạ bẩm phụ hoàng.
Triệu Tông Tích nghiêm mặt nói:
-Muốn cải cách đầu tiên phải trị quan, đây chính là do phụ hoàng dạy bảo. Nhưng nhi thần lại cho rằng, chỉnh đốn lại trị (tác phong và uy tín của quan lại) phải dựa vào luật pháp nghiêm khắc chứ không phải dựa vào một cuốn sách không rõ lai lịch. Tha tội cho nhi thần nói thẳng, như quan trường hiện nay lại trị không minh bạch, không thể hoàn toàn trách các đại thần được, trong đó cũng có nguyên nhân do nếp sống xã hội mỗi ngày khác nhau như bây giờ.
-Nói như vậy,
Triệu Trinh hừ lạnh lùng nói:
-Hóa ra là lỗi của quả nhân?
-Nhi thần không dám.
Triệu Tông Tích vội vàng lắc đầu nói:
-Nhi thần chỉ cho rằng, đất nước thái bình lâu rồi, lại trị muốn sinh sự. Quan trường vẩn đục, đôi khi quan tốt cũng không thể không đút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873121/quyen-7-chuong-369-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.