Kết quả là hễ là người dỡ bỏ chướng ngại vật, quay về đều ăn no gậy, sau đó bị đá khỏi nha môn, đập vỡ bát cơm. Vì thế, tám trăm sai dịch của phủ Khai Phong bị đuổi đi một nửa, các đầu mục lớn nhỏ không còn một mống. Lúc đó, Thôi quan có khuyên can nói rằng như vậy không được, trị an của phủ Khai Phong còn phải dựa vào những người này.
Triệu Tông Hán lại hồn nhiên không thèm để ý, y có rất nhiều bạn bè… Năm đó Vô Ưu Động bị diệt, phần lớn bang chúng bị bắt sung quân, nhưng có vô số người trốn thoát, đợi sóng gió qua đi sẽ lại kéo bè kéo đảng làm xằng làm bậy. Sau khi Triệu Tông Hán về kinh, ca ca y đã được dân chúng coi là Thái tử, đương nhiên bọn họ lập lại bang một lần nữa, thanh thế lại càng lớn hơn xưa.
Triệu Tông Hán tưởng tượng ra mỹ cảnh, nếu đổi tất cả sai dịch lớn nhỏ của phủ Khai Phong thành người của mình, thì không phải sau này thành Biện Kinh sẽ trở thành thiên hạ của mình sao? Với tâm lý như vậy, y thu xếp cài thân tín vào khắp nơi trong nha môn. Triệu Tông Thực cũng không phải quan quá thân dân, căn bản y cũng không để những Ti tiện dịch này vào mắt, cũng không biết được tầm quan trọng của những người này, ngược lại, còn tình nguyện cho rằng đổi thành người nhà mình thì rất tốt.
Ai biết vừa qua được nửa tháng đã gặp khó khăn, Triệu Tông Thực mới nhận ra mình bị lừa. Đám binh tôm tướng cua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873117/quyen-7-chuong-367-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.