- Nhưng Quả nhân còn chưa chọn được ai.
Triệu Trinh lắc đầu nói.
- Hoàng thượng định bội ước sao?
Hàn Kỳ nổi giận đùng đùng nói:
- Chư quan sẽ nghĩ, hai năm qua vẫn bị Hoàng thượng đùa như khỉ, chẳng phải sẽ thất vọng đau khổ thấu xương!
- Vậy ngươi chọn cho Quả nhân đi!
Triệu Trinh cũng nổi nóng. Mẹ nó, thật sự là người hiền bị bắt nạt mà. Nào có Hoàng đế nào chịu uất ức như mình!
- Thần trả lời câu này hẳn phải chết, chỉ mong Bệ hạ tiếp nhận!
Hàn Kỳ cắn răng nói:
- Thái tử cần chính là đắc nhân tâm. Có nhân tâm Thái tử sẽ không thua kém. Thái tử có được nhân tâm sẽ là cái phúc của xã tắc!
Lão nói một chuỗi như vè đọc nhịu, căn bản chỉ là hai chữ “Lòng người”!
Đầu Triệu Trinh ong ong, suýt nữa nổ tung. Cuối cùng cũng đến lúc ngả bài. Hàn Kỳ hiệp với bách quan và chư tướng bức bách Thiên tử!
Lúc này, Hàn Kỳ không phải chỉ là một người, sau lưng lão là mấy vị tướng công, lục bộ cửu khanh, tương môn huân quý! Có những người này ủng hộ, lão hoàn toàn có thể vật tay đôi với Hoàng đế, thảo luận việc chọn Thái tử!
Triệu Trinh rất rõ ràng, câu tiếp theo của Hàn Kỳ sẽ nói là “Không bằng để Quần thần tiến cử đi!”. Đây là lão giở trò chứng minh với thiên hạ lòng người ủng hộ ai, một khi dùng nó, Hoàng thượng sẽ bị động toàn diện! Đương nhiên, Triệu Trinh cũng sẽ không để cục diện đi đến bước này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873098/quyen-7-chuong-362-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.