Cuối cùng vẫn là Liễu Nguyệt Nga tính tình thẳng thắn, mở miệng nói trước:
- Tỷ tỷ…
- Phù…
Tiểu Muội che miệng cười nói:
- Ba năm trước đây, chúng ta nói chuyện ở lễ mừng năm mới, tỷ còn nhiều tuổi hơn muội đó.
Nói xong kéo Liễu Nguyệt Nga lại gần nói:
- Nguyệt Nga tỷ, cứ làm chuyện “hư văn nhục lễ” thật là không có ý nghĩa, chúng ta chỉ cần vui vẻ cả đời, làm cách nào cố gắng sống thật tự tại đi.
Cô nương Liễu Nguyệt Nga này thật sự không phải là đối thủ của Tô Tiểu Muội, hai người hàn huyên thời gian ước chừng một chén trà thì đã không còn xa lạ nữa, so với ba năm trước đây còn có phần thân thiết hơn.
Đúng lúc tán gẫu đang đến hồi cao trào thì cửa mở, tân lang say khướt được đỡ trở về.
Nhóm Uy nữ vội vàng nhường chỗ, để cho hai nàng đưa Trần Khác nằm lên giường. Trần Khác vừa đặt mình thì đã gáy khò khò. Hai người đang định cởi giày cho Trần Khác thì bị A Nhu ngăn lại, cung thanh nói:
- Việc này sao lại để phu nhân làm, những chuyện lặt vặt để nhóm thị tỳ làm đi.
Hai người đều không biết cách hầu hạ người khác, thúc ngựa cũng không bằng được bản lĩnh của nhóm Uy nữ nên đành phải đứng sang một bên, nói chuyện cùng với Đỗ Thanh Sương.
- Tỷ là Thanh Sương phải không.
Liễu Nguyệt Nga dưới sự chỉ dẫn của “tình thần Tô Tiểu Muội”, cũng không chú ý tới quy củ.
- Phu nhân nói vậy là giết tiện thiếp rồi.
Đỗ Thanh Sương ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873069/quyen-7-chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.