Xe ngựa Trần Khác khi đến Hình Bộ, phát hiện ra trước nha môn đã chật ních xe kiệu. Lượt sơ qua xe kiệu ít nhất cũng có hai ba trăm người tụ tập bên ngoài hàng rào. Thủ vệ thì đứng bên trong hàng rào, không kiên nhẫn trả lời nghìn vấn đề như một: “Làm sao còn chưa đi ra?” “Nhanh nhanh…”
Đây cũng là do tính tình của quan phủ Tống triều đặc biệt tốt. Nếu là ở triều đại khác, quan phủ bị nhiều người như vậy vây quanh, khẳng định sẽ đem binh trấn áp, sao có thể lại làm như không nhìn thấy như vậy…
Suy nghĩ một chút, Trần Khác không cho xe đến trước, mà là đứng chờ ở phía xa.
Đại khái qua thời gian khoảng một nén nhang, thân ảnh của Trần Tháo xuất hiện tại cửa nha môn. Tên tiểu tử này so với hai năm trước cao hơn một cái đầu rồi… Trần Khác không khỏi cười rộ lên, vừa mới muốn mở miệng ra đón thì bị hai ba trăm người kia đoạt trước.
Chỉ thấy bọn họ đồng thanh hô lên:
- Thời vận đã chuyển, mọi việc đều thông!
Tất cả đều là đến vì việc Lục Lang ra tù.
Nhìn những người không quen biết này đều đến đón mình, Trần Lục Lang trong lòng cảm thấy rất thoải mái. Nhưng thiếu niên đều thích giả vờ lạnh lùng, mặt mũi không chút thay đổi:
- Ồn ào cái gì!
- Ca ca, đây là để cho người xua đi xui xẻo.
Có vài thanh niên áo gấm cười nói.
- Ngươi mới xui xẻo.
Trần Lục Lang khoát tay một cái nói:
-Tất cả giải tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873040/quyen-6-chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.