- Chính là Yến Vân.
Da Luật Đức Dung cải chính lại nói:
- Yến Vân là của chúng ta. Trong quốc thư bản đồ sở hiến Trung Nguyên lúc trước đều có ghi rõ, mười sáu châu Yến Vân mỗi tấc đất đều có thể tra ra, hiện giờ chỉ còn có mười huyện ở trong tay Nam triều.
- Không biết là quốc thư, bản đồ sở hiến của nước nào?
- Hậu Tấn Hoàng đế Thạch Kính Đường.
Da Luật Đức Dung cười nói:
- Nghe nói ngươi là Trạng Nguyên, làm sao mà ngay cả điều này cũng không biết?
- Thạch Kính Đường là ngụy đế người Hồ, làm sao có thể làm chủ cho nhà Hán chúng ta.
Trần Khác lơ đễnh cười nói:
- Đừng nói chuyện sở hiến Yến Vân của y, ngay cả chỗ đứng vững cũng không có!
- Làm sao lại không đứng vững?
Da Luật Đức Dung cười lạnh nói:
- Ngay cả trong “Ngũ Đại Sử” (Hậu Lương, Hậu Đường, Hậu Tấn, Hậu Hán, Hậu Chu) của người Hán cũng thừa nhận Hậu Tấn chính là một vương triều, làm sao tới miệng Trần Trạng Nguyên lại chở thành ngụy đế vậy?
Triệu Tông Tích cũng âm thầm đổ mồ hôi. Đúng rồi, lúc nãy làm sao lại phạm sai lầm đơn giản như vậy?
- Còn biết “Ngũ Đại sử” nữa, đúng là không đơn giản.
Trần Khác trầm giọng nói:
- Nhưng ta dám khẳng định ngươi không hiểu rõ “Ngũ Đại sử”.
Xong lại thản nhiên cười nói:
- Trong “Ngũ Đại sử” miêu tả đoạn lịch sử này như sau. Ban đầu, Thạch Kính Đường là Hà Đông Tiết Độ Sứ của Hậu Đường, nhưng vì bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873038/quyen-6-chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.