- Còn sững sờ làm gì?
Tào Bình thấy sự việc bắt đầu nổi lớn, quát khẽ đám quan sai:
- Nhanh chóng tách bọn họ ra?
- Bọn thuộc hạ không có khả năng này. . .
Quan quân dẫn đội cười khổ nói:
- Kính xin tướng quân ra tay.
- Vô tích sự.
Dương Hoài Ngọc chửi một câu. Vung tay lên, dẫn theo thân binh gia nhập cuộc chiến. Tào Bình gật đầu, gia đinh Tào gia cũng tiến lên hỗ trợ, rất vất vả mới tách được hai bên ra.
Lúc này đám quan sai mới vội vàng chạy lên trước, đầu tiên bao vây Trần Quý Thường, sau đó nói với hai bên:
- Mời theo chúng ta trở về, Phủ Doãn đại nhân sẽ phán xét. . .
Trừ gã bị Lục Lang giết chết, người Liêu còn có hai người bị thương nặng. Xem chừng không thể sống nổi tới khi quay về.
Xe ngựa dừng trước cửa Trần gia, Chu Định Khôn nói khẽ:
- Bây giờ Hình bộ đang giam giữ Lục Lang, sứ giả Liêu quốc yêu cầu trừng phạt nghiêm khắc, còn đòi phải xin lỗi và bồi thường. Triều đình cho người đến trấn an, nhưng lại không tỏ rõ thái độ.
- Ừm.
Sắc mặt Trần Khác lạnh lẽo, gật nhẹ nói:
- Chuẩn bị một phần hậu lễ, đợi lát nữa ta đến nhà Lí Toàn.
- Vâng.
Chu Định Khôn nhẹ giọng đáp lại.
Xe ngựa chạy thẳng vào nội viện. Dừng lại trước sảnh, Trần Khác vừa bước xuống xe, liền thấy Tào thị cùng Vương thị ra đón, Vương thị còn bồng theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873036/quyen-6-chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.