- Sứ tiết là đại diện của một quốc gia, dám sát hại sứ tiết Đại Tống, không khác gì khai chiến với Đại Tống cả.
Vương Khuê bắt đúng điểm lợi hại nhất, ho khan liên tục nói:
- Vương thượng nếu không xử lý thích đáng được việc này .. khụ.. khụ.. hai nước khó tránh khỏi xung đột vũ trang.
- Ngàn vạn lần không nên.
Đoàn Tư Liêm luôn miệng nói:
- Mọi việc hãy nên thương lượng thật tốt rồi mới nói.
- Khụ khụ, lão phu vốn đang bị bệnh, hiện tại tâm trạng lại đang đau thương vì người đã mất.
Vương Khuê lắc lắc đầu nói:
- Thực sự bây giờ không có sức để cùng Vương thượng nói chuyện. Hay là để ngày khác rồi chúng ta nói chuyện sau.
- Không, không, không thể để ngày khác được.
Đoàn Tư Liêm lắc đầu nói:
- Qua tối hôm nay, mọi sự đều đã chậm rồi.
- Vậy nói chuyện ngay ở đây đi.
Vương Khuê dùng thanh âm thất lễ trả lời, vịn lấy tay ghế rồi ngồi lên đó, thể hiện bộ dạng ốm yếu nói:
- Mời Vương thượng nói.
- Xin cho mọi người xung quanh lui ra.
- Các ngươi đi ra ngoài.
Vương Khuê gật gật đầu. Trong phòng cũng chỉ còn ông và Đoàn Tư Liêm… Ngoài ra còn có người “đã chết” là Trần Khác.
Lúc này không có người ngoài, Đoàn Tư Liêm khúm núm, hai tay dâng lên ngọc tỉ lên, nói:
- Hạ quốc chi chủ Đoàn Tư Liêm, nguyện đem chín quận, bốn nghìn dặm quốc thổ, một trăm hai mươi bày vạn hộ dân chúng, một trăm ngàn binh sĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873018/quyen-6-chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.