-Tiếng mắng chưởi ồn ào càng ngày càng chối tai, cảm xúc của các Cử tử thi trượt cũng càng ngày càng kích động, đã muốn động thủ phá kiệu của ông.
Kiệu phu và tùy tùng của Âu Dương Tu toàn lực bảo vệ, bọn họ ngăn chặn tiến công của các sĩ tử, bị đánh làm mặt mũi bầm dập.
- Tất cả dừng tay lại!
Một tiếng hét vang lên, đã áp chế hò hét của mấy trăm Cử tử:
- Ta mới là chủ khảo khoa này, các ngươi tìm sai người rồi!
Mọi người nương theo tiếng nói mà nhìn qua, liền thấy Vương An Thạch quan chủ khảo của khoa này xuất hiện sau lưng. Lúc này mới là chính chủ, hơn nữa không dẫn theo tùy tùng, đơn thân một mình.
- Ông ta chính là Vương An Thạch, tên đao phủ đánh rớt chúng ta!
Mọi người nhất thời chuyển dời mục tiêu, hét to:
- Đánh ông ta! Cho ông ta bài học.
Trên con phố dài, chúng Cử tử trăm tiếng chó sủa, xông tới Vương An Thạch.
Nhưng Vương An Thạch không chút động đậy, trên mặt chỉ có cười lạnh khinh miệt.
Bộ dạng này của y càng làm các Cử tử phát hỏa, thật sự có người muốn động thủ rồi.
- Ai dám đánh ông ta một cái, đời này coi như xong.
Một tiếng hét to vang lên, Tư Mã Quang cả mặt chính khí xuất hiện sau lưng Vương An Thạch:
- Trước khi động thủ tốt nhất suy nghĩ tới khổ nhọc mười năm đèn sách, cha mẹ vợ con của mình. Sau đó suy nghĩ, đánh giám khảo ngoài Đông Hoa môn, hậu quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873009/quyen-5-chuong-273-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.