- Với lại, chỉ cần Hoàng thượng cho rằng y quấy rối thi hội, khẳng định là sẽ trừng phạt thằng nhãi này.
Lý Toàn suy nghĩ một chút nói:
- Bình thường cũng phải làm rập khuân theo Triệu Tông Hán.
Trần Khác gật đầu, ánh mắt bình tĩnh nói:
- Ừ, ta muốn chứng cứ phạm tội của Vương phủ quận Nhữ Nam. Không chỉ là Triệu Tông Huy kia, mà còn cả đám huynh đệ y, người nào từng làm bậy đều phải có chứng cứ chính xác, tất cả đều có trọng thưởng!
- Ha ha, được.
Lý Toàn cười nói:
- Không thành vấn đề, các huynh đệ thích nhất là làm loại việc này.
- Lần này làm như vậy, không giống cách làm người của ngươi thì phải?
Từ nhà Trương Thành về, Tống Đoan Bình hỏi:
- Ta còn tưởng ngươi sẽ đào hố chôn Thường Bạch Ma, sau đó sẽ đánh thẳng tới Bác Nghệ Hiên.
- Người đã chịu thiệt thòi sẽ nhìn xa trông rộng hơn.
Trần Khác đóng chặt cửa lại, thấp giọng nói:
- Ta lần này nhận được giáo huấn, bất kể làm việc gì đều không thể đem mình đặt vào thế nguy hiểm. Lý Toàn dù sao cũng là người Hoàng Thành Ti, dù ta để cho gã ăn no, nhưng nếu việc đến mức không thể cứu vãn thì khó bảo đảm sẽ không kéo chúng ta vào.
- Đúng vậy, lòng người khó lường, vẫn không nên thật sự theo chân bọn họ rồi.
Tống Đoan Bình nhỏ giọng nói:
- Cho nên ngươi cố ý nói như vậy?
- Đúng vậy.
Trần Khác thản nhiên nói:
- Đã biết kẻ địch là ai, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873006/quyen-5-chuong-263-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.