Phạm Trấn nổi danh kiên cường, lớn tiếng nói:
- Đại thần không nói, đương nhiên quan nhỏ phải nói rồi!
Hàn Kỳ híp mắt nhìn qua, như một đầu sư tử uy mãnh, nói:
- Đương trị Ngự Sử đâu? Sao còn chưa đuổi tên này ra!
- Quan Gia chưa nói không được, ngài vội cái gì?
Phạm Trấn cười lạnh nói.
- Phạm tri gián.
Thanh âm Bao Chửng vang lên:
- Nghe Hàn tướng công đi.
Phạm Trấn nhìn qua, thấy Bao Chửng đang nháy mắt với mình, mà Đường Giới một bên cũng khẽ lắc đầu. Cho dù lòng đầy phẫn uất nhưng anh vẫn tin vào phán đoán của hai vị lão ca này, đành phải ngưng lại. Vì quá cảm xúc kích thích nên hắn thấy trong miệng ngòn ngọt, một ngụm máu tươi phun ra.
Người bên cạnh vội tiến lên đỡ thì bị hắn hung hăng đẩy ra. Không thèm nhìn tới Quan Gia cao cao trên kia và mấy vị tướng công, Phạm Trấn lập tức phẩy tay áo bỏ đi…
Trên mặt Triệu Trinh hiện lên vẻ đáng tiếc, thấy Phạm Trấn hộc máu lại cảm giác hơi áy náy, hồi lâu mới nói:
- Các vị còn ai muốn tiến cử không?
Cả sảnh đường lạnh ngắt như tờ.
- Vậy chuyện này để quả nhân suy nghĩ mấy ngày rồi lại thảo luận.
Triệu Trinh hơi mỏi mệt phất tay, Hồ Ngôn Đoái liền hô lớn:
- Bãi triều…
Sau khi các đại thần bãi triều thì tản ra các phương vì nha môn khác nhau, có người về Tuyên Đức môn, có người ra Đông Hoa môn. Triệu Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872980/quyen-5-chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.