Tô Huệ hay còn gọi là Nhược Lan, ba tuổi học chữ, năm tuổi học thơ, bảy tuổi học vẽ, chín tuổi học thêu, mười hai tuổi học dệt gấm. Ở tuổi cập kê, đã là thư hương khuê tú dung mạo xinh đẹp, người đến đề thân nối dài không dứt, nhưng tất cả đều là tầm thường, không một ai có thể đánh động trái tim của nàng.
Năm mười bảy tuổi, Tô Huệ gả cho thiếu niên Đậu Thao anh tuấn, văn võ song toàn. Hai người đều là tự do yêu đương, cảm tình đương nhiên rất tốt. Đậu Thao cũng không phụ kỳ vọng của thê tử, sau khi vào làm quan cầm quyền ở Tiền Tần, chiến tích rõ rệt, nhiều lần lập chiến công, được làm Thứ Sử Tần Châu. Nhưng do tuổi trẻ đắc chí, không kiềm chế hành vi, bị lưu đày đến Lưu Sa. Lưu Sa chính là sa mạc Tân Cương, phạm nhân bị lưu đầy tới đó, hơn phân nửa là không thể sống.
Lúc chia ly, Đậu Thao đã mất hết hy vọng muốn giải trừ hôn ước với thê tử. Nhưng Tô Huệ lại thề chỉ trung trinh không đổi với Đậu Thao. Cam đoan với anh ta sẽ phụng dưỡng cha mẹ chồng, thề sống chết không thay đổi, chờ chồng trở về đoàn viên. Dưới sự cổ vũ của thê tử, Đậu Thao gắng gượng qua thời kì gian nan nhất của con người. Hai năm sau khi anh ta bị trục xuất, Phù Kiên âm mưu tấn công Đông Tấn, đúng lúc cần dùng người. Lại nhớ đến Đậu Thao văn võ song toàn, nên lại một lần nữa đề bạt anh ta làm An Nam tướng quân, thuận theo Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872954/quyen-5-chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.