🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước khi gặp Âu Dương Tu, Trần Khác đã đi tới chùa Đại Tướng Quốc một chuyến. Hắn không quên được phản ứng mãnh mẽ của Địch nguyên soái, lúc mình khuyên Địch Thanh đừng tiếp nhận chức Xu Mật sứ. Cho nên Trần Khác nhất định muốn biết, tâm tình lúc này của Địch Thanh là thế nào... cái này trực tiếp quyết định độ khó của sự việc.



Nghe nói Trần Khác đến, Địch Thanh vô cùng vui mừng, ông ta cười sang sảng, trách cứ Trần Khác:

- Đến kinh thành nửa năm, cũng không tới nhà ta ngồi chơi, chẳng lẽ còn giận ta à?



- Vâng.

Trần Khác gật đầu, gần gũi quan sát, hắn phát hiện mấy năm không gặp, Địch Thanh già đi rất nhanh, thái dương hoa râm, nếp nhăn ẩn hiện... Chàng trai khôi ngô ban đầu đã trở thành ông lão tuấn lãng.



- Hì, cơn tức này cũng thật lớn đó.

Địch Thanh bảo hắn ngồi xuống, cười có chút tiêu điều nói:

- Nghe nói ngươi muốn tham gia đại hội khoa cử lần này, không đến cũng được, không đến cũng tốt mà...



- Vãn sinh không phải là đến rồi sao?

Trần Khác nói xong nhìn Địch Thanh:

- Nguyên soái, bốn năm rồi, chức Xu Mật sứ này của ngài cũng làm đủ rồi chưa?



- Hả.

Địch Thanh lắc đầu cười khổ nói:

- Không ngờ bốn năm không gặp, chúng ta vẫn phải tiếp tục chung một đề tài.



- Nhưng chắc chắn tâm ý vào hai thời điểm của Nguyên soái đã khác nhau rất lớn.

Trần Khác hạ giọng nói.



- Đúng vậy...

Địch Thanh đứng lên, đi tới trước cửa, nhìn màn mưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872922/quyen-4-chuong-161.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhất Phẩm Giang Sơn
Quyển 4 - Chương 161: Lý tưởng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.